Chương trước
Chương sau
Mặc dù bây giờ Lương có một đối tượng hoài nghi, nhưng dù sao cũng chỉ là nghi ngờ, chưa có xác nhận.
Nhưng nếu Lương đã nghi ngờ thì nhất định sẽ tiến hành đi nghiệm chứng.
Bạch Doanh biết, cô tuyệt đối không có năng lực ngăn cản Lương, Trịnh Hùng cũng không có khả năng này.
Đương nhiên, Bạch Doanh cũng không ngốc nghếch đến mức trực tiếp đi ngăn cản Lương, nhưng mà cô lại nghĩ ra một cách cực hay.
Chỉ cần trước khi cô tìm được con gái của thành chủ trước khi Lương nghiệm chứng thành công, như vậy đương nhiên là có thể ngăn cản Lương mà thần không biết quỷ không hay.
Đương nhiên, bây giờ quan trong nhất chính là làm thế nào tìm được “con gái” của thành chủ.
Đã hai mươi mấy năm, bên người thành chủ cũng không có phụ nữ, thành chủ vẫn luôn tìm vợ mình nhưng đến bây giờ vẫn chưa tìm được, như vậy cô con gái này nhất định là thành chủ chưa từng gặp qua.
Thành chủ chưa từng gặp con gái của chính mình cho nên chỉ có thể dùng biện pháp giám định ADN chứng minh quan hệ cha con.
Đây là cách trực tiếp nhất, cũng là cách đơn giản nhất.
Hôm qua sau khi nghe Trịnh Hùng nói xong, trong lòng Bạch Doanh liền nghĩ đến một người, một người cô gặp trước khi biết thành chủ muốn tìm phu nhân, cũng để mắt tới sau khi nhìn thấy chân dung của phu nhân.
Bởi vì khí chất và dáng dấp của người kia cực kỳ giống với người phụ nữ trong bức tranh của thành chủ.
Sau khi nhìn thoáng qua, hoàn toàn giống như là cùng một người.
Có điều, cô gái kia còn trẻ, tuổi tác không phù hợp, cô cũng không dám liều lĩnh nói gì với thành chủ.
Nhưng mà hiện tại thành chủ muốn tìm con gái, điều này ngược lại rất thích hợp.
Cô nhớ cô gái kia cũng vừa tròn hai mươi lăm tuổi, vì cô gái kia tình cờ bằng tuổi cô, cho nên cô nhớ rất rõ.
Nghe nói thành chủ bắt đầu tìm phu nhân từ hai mươi lăm năm trước, nói cách khác hai người bắt đầu tách ra từ khoảng thời gian đó, như vậy nếu như thật sự có con, tính tuổi mụ vừa đúng hai mươi lăm.
Thật ra, Bạch Doanh thậm chỉ còn nghĩ đến việc tự mình giả làm con gái của thành chủ, có điều ý nghĩ ấy vừa lóe đã bị cô diệt luôn.
Cô biết thành chủ không dễ bị lừa như vậy, mặc dù chuyện cô đi theo Trịnh Hùng có rất ít người biết, nhưng mà vẫn có người nhận ra cô, với lại, cô có ba, còn có cả một người anh, những việc này người bình thường cũng có thể tra ra chứ nói gì tới thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành.
Cho nên cô không thể nào trở thành “con gái” của thành chủ Quỷ Vực Chi Thành được.
Nghĩ đến đây, gương mặt Bạch Doanh lại nhăn nhó, vì tất cả chuyện tốt đều dành cho Hàn Nhã Thanh, vì sao Hàn Nhã Thanh lại có thể có được Dương Tầm Chiêu, vì sao Hàn Nhã Thanh có thể có được mọi thứ của nhà họ Đường, còn cô lại chẳng có gì cả?
Cô không cam tâm, không cam tâm chút nào!
Bạch Doanh tức giận, thở hồng hộc, có điều chỉ một động tác thở mạnh thôi đã động đến vết thương trên người, khiến cô đau đến xuýt xoa.
Đau đớn trên cơ thể khiến cho cô khôi phục chút tỉnh táo, mặc dù cô không thể trở thành “con gái” của thành chủ, nhưng cô có thể nắm trong tay “con gái” của thành chủ.
Cô có thể làm cho “con gái” thành chủ nghe theo lời mình.
Chỉ cần cô tìm được người kia, để cho cô ta trở thành “con gái” thành chủ, để cho người kia hưởng thụ vinh hoa phú quý ngập trời, như vậy người kia nhất định sẽ cảm kích cô.
Đương nhiên, làm cho người kia cảm kích thôi là không đủ, cô còn muốn tìm được điểm yếu của người kia, đến lúc đó cô cũng không lo người kia sẽ không nghe theo lời mình.
Muốn để cho người kia trở thành “con gái” của thành chủ, đầu tiên phải qua cửa làm giám định ADN với thành chủ.
Bây giờ, việc cô cần phải làm là nghĩ cách làm giám định.
Muốn giở trò quỷ trên bản giám định, chỉ dựa vào năng lực của cô thì tuyệt đối không được, Trịnh Hùng cũng không có khả năng.
Trịnh Hùng không có, nhưng thiếu thành chủ thì có, cho nên việc này cần thiếu thành chủ hỗ trợ, cô nghĩ thiếu thành chủ nhất định cũng không muốn thành chủ tìm thêm một đứa con gái về để tranh đoạt Quỷ Vực Chi Thành với cậu ấy.
Nghĩ vậy, nụ cười ma mãnh trên khóe môi Bạch Doanh lại càng rộng mở, chỉ cần lần này thành công, cô sẽ nhanh chóng báo được thù, nhanh chóng thấy được cảnh sống không bằng chết của Hàn Nhã Thanh.
Bạch Doanh cố gắng chịu đựng đau nhức trên người bò dậy, sau đó chật vật bước từng bước rời khỏi phòng.
Sau khi ra khỏi phòng, cô liền lập tức tìm tới phòng làm việc của Trịnh Hùng, vì biết khoảng thời gian này Trịnh Hùng chắc chắn sẽ ở phòng làm việc. Bây giờ cô muốn nói chuyện rõ ràng với Trịnh Hùng, cô biết mình không thể trì hoãn thời gian thêm nữ, cô nhất định phải cướp được trước Lương.
“Cô dậy rồi.” Trịnh Hùng thấy cô, có chút ngoài ý muốn, hiển nhiên là không ngờ cô tới nhanh như vậy, thấy được dáng vẻ di chuyển khó khăn của cô, Trịnh Hùng lại chẳng có nửa điểm thương hoa tiếc ngọc gì, còn cười.
Tất nhiên, Trịnh Hùng cũng không nói được một câu dịu dàng quan tâm.
Trịnh Hùng thấy cô nhịn đau, khó khăn đi tới trước mặt mình, thấy được cô đau đớn đến nỗi trán rịn mồ hôi, nụ cười trên môi anh ta lại không hề che giấu, mở lớn, có điều, cô ta gấp gáp tới tìm mình như vậy, hẳn là có chủ ý?
“Cô vội vã tới tìm tôi như vậy, có kế hoạch gì sao?” Nói đến chính sự, nụ cười trên mặt Trịnh Hùng liền thu lại.
Bạch Doanh làm gì không nhìn ra vẻ thay đổi trên gương mặt anh ta, trong lòng cô hận vô cùng, nhưng lại không thể không nhịn.
“Đúng, tôi đã nghĩ được một kế hoạch.” Bạch Doanh đứng thẳng người, âm thầm thở ra một hơi, chịu đựng hận thù, thấp giọng nói.
“Ồ? Kế hoạch gì?” Đôi mắt Trịnh Hùng như sáng lên, lập tức có tinh thần: “Cô mau nói xem, rốt cuộc kế hoạch thế nào? Nói đi để tôi xem có hay không?”
“Kế hoạch này chỉ dựa vào tôi và anh thì không làm được, nhất định phải tìm một người trợ giúp.” Trong lòng Bạch Doanh đã có dự định, cho nên xem ra lúc này đã tình trước mọi việc.
“Ai?” Con ngươi Trịnh Hùng trở nên u ám, giọng điệu có chút hung ác, từ trước đến này Trịnh Hùng là kẻ tự đại, nhất là không chịu nổi người khác xem thường mình, nếu không phải vì chuyện này quan trọng, giờ phút này anh ta nhất định sẽ lập tức ném Bạch Doanh ra ngoài.
“Thiếu thành chủ, chuyện này chỉ có cậu ấy mới có thể giúp chúng ta, nếu không có sự trợ giúp của cậu ấy thì ai cũng không làm được việc này.” Bạch Doanh đương nhiên hiểu tâm tư của Trịnh Hùng, cũng coi như là đang giải thích với anh một chút.
Sắc mặt Trịnh Hùng quả nhiên khá hơn, nếu người kia là thiếu thành chủ thì anh ta không thể không phục.
Dù sao bây giờ thành chủ không quản việc, chuyện trong Quỷ Vực Chi Thành đều do thiếu thành chủ định đoạt.
“Được, cô nói kế hoạch của mình ra, tôi sẽ đi nói cho thiếu thành chủ biết.”
“Không, tôi muốn đi theo anh, chuyện này tôi phải tự mình nói cho thiếu thành chủ biết.” Trong lòng Bạch Doanh đã sớm có dự tính, cho nên trước khi gặp thiếu thành chủ, cô không thể nói tất cả kế hoạch của mình ra cho Trịnh Hùng biết được.
Cô muốn giữ lại con át chủ bài cho mình, chỉ có như vậy cô mới có thể đạt được tất cả những gì mình muốn, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình.
“À.” Trịnh Hùng nhìn cô một chút, cười mỉa mai thành tiếng: “Sao? Cánh cứng cáp rồi? Muốn bay một mình? Bạch Doanh, có phải gần đây tôi đối tốt với cô quá rồi không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.