Lâm Bối thậm chí không nhịn được mà nghĩ đến tình hình đêm hôm đó, nghĩ đến những chuyện mà cô và Đường Lăng đã xảy ra…
Lâm Bối đột nhiên ngây người, Lâm Bối mày đang nghĩ cái gì vậy? Mày đang suy nghĩ cái gì vậy?
Không được nghĩ, tuyệt đối không được nghĩ!!
Cũng may, đi thang máy, rất nhanh đã đến lầu 8, trong lầu 8 không có camera giám sát, trong khoảng thời gian ngắn này chỉ có ba người bọn họ ở, bình thường không có ai lên đây.
Cho nên, vừa lên đến lầu 8, ra khỏi thang máy, phản ứng đầu tiên của Lâm Bối là muốn chạy trốn, nhưng cô nhắm chừng khoảng cách từ đây đến phòng của cô, cô biết, với tốc độ của cô là tuyệt đối không chạy thoát được.
Đường Lăng quá mạnh, cô căn bản không phải đối thủ của anh.
Cô muốn trực tiếp chạy khỏi tay của Đường Lăng như vậy là chuyện căn bản không thể nào.
Cho nên, Lâm Bối trực tiếp nhịn đi kích động muốn chạy thoát, đầu của cô vẫn dựa trên vai của Đường Lăng.
“Đi phòng của anh? Hay là phòng của tôi?” Lâm Bối dựa trên vai của Đường Lăng, mặt của cô khẽ xoay qua, môi của cô đúng lúc sát đến bên tai của anh, thanh âm của cô rất nhẹ, mang theo vài phần nhu hoà.Đường Lăng nhìn cô, đôi con ngươi híp lại, mang theo vài phần thăm dò, cũng mang vài phần hoài nghi.
Hồi nãy khi ở dưới, cô còn cật lực muốn vạch rõ giới hạn với anh, bây giờ phản ứng như vậy là bình thường chắc?
Rõ ràng không bình thường, rất không bình thường!!!
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866743/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.