Chương trước
Chương sau
“Tiểu vương tử của nước D?” Đường Lăng đột nhiên ngắt lời của cô, lúc này, giọng điệu của Đường Lăng lại cao hơn một chút, lời nói của anh ta hơi dừng lại, môi anh ta đột nhiên tiến đến gần tai của Lâm Bối, sau đó trầm giọng bổ sung thêm một câu: “Tiểu vương tử của nước D ngồi xổm để đi vệ sinh sao? Điểm này vương tử của nước D giải thích như thế nào? Hả?”
Lâm Bối sợ hãi, âm thầm hít một hơi khí lạnh, lúc nãy Đường Lăng ở bên ngoài quả nhiên đã nghe thấy!!
Bởi vì cô sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên động tác lúc nãy rất nhanh, Đường Lăng đứng ở bên ngoài chắc chắn đã nghe thấy rất rõ ràng.
Với sự thông minh của Đường Lăng, chắc chắn có thể đoán ra là chuyện gì.
Lâm Bối sửng sốt, lại không khỏi có chút ngượng ngùng.
“Đường Lăng, anh nói linh tinh gì vậy?” Lâm Bối nghiến răng nghiến lợi, dưới tình huống như thế này, cô chỉ có thể cứng đầu không thừa nhận, dù sao Đường Lăng cũng không nhìn thấy, cũng không có chứng cứ.
“Tôi nói linh tinh?” Đôi mắt của Đường Lăng hơi nheo lại: “Vậy cô nói xem, một người đàn ông đi tiểu tiện cũng cần phải đi vào bên trong sao?”
“Đừng có viện lý do với tôi, quá trình lúc nãy, tổng cộng dùng hết 35 giây….” Đường Lăng nhìn cô, nói từng từ từng chữ rất rõ ràng.
Lâm Bối: “….”
Mẹ nó!!
Lúc nãy Đường Lăng đứng ở bên ngoài, không chỉ lắng nghe cả quá trình, mà còn tính toán thời gian cho cô, anh ta thật sự biến thái mà!!!
35 giây?
Tốc độ lúc nãy của cô nhanh như vậy sao?
Thời gian 35 giây? Khoảng thời gian ngắn như vậy, chắc chắn cô rất khó để tìm lý do khác.
“Tôi thích, anh quản được sao?” Lâm Bối không có cách nào để giải thích, quyết định chơi xấu, cô cũng không nhất thiết phải giải thích rõ ràng, không phải sao?
“Đây không phải là vấn đề thích hay không thích, mà là giới tính có vấn đề.” Lời nói này của Đường Lăng cũng đã nói rất rõ ràng, lúc này anh ta đã hoàn toàn chắc chắn, chắn chắn cô chính là một người phụ nữ.
Vì vậy, anh ta có thể chắc chắn, người phụ nữ ở trong phòng anh ta tối hôm đó chính là cô.
“Đúng.” Lâm Bối sững sờ, đột nhiên bật cười: “Không ngờ cái bí mật này lại bị anh phát hiện ra.”
Lời này của Lâm Bối xem như là đã thừa nhận rồi!!
Khóe miệng của Đường Lăng hơi nhếch lên, có chút hài lòng, ừ, cuối cùng cô cũng đã thừa nhận, không tồi, xem như cô tự giác.
“Được rồi, tôi nói cho anh biết vậy, thực ra, tôi vốn dĩ là một cô gái, nhưng lúc nhỏ thay đổi giới tính, sau này trở thành con trai, nhưng những thói quen hình thành từ nhỏ có những lúc không dễ thay đổi, lúc nãy tôi uống có chút nhiều, nhất thời quên mất điều này.” Lâm Bối biết dưới tình huống này, chuyện này chắc chắn không dễ giải thích, vì vậy, cô nghĩ ra cái lý do như vậy.
Nụ cười có chút hài lòng lúc nãy trên khóe miệng của Đường Lăng lập tức hạ xuống, đôi mắt của anh ta đột nhiên nheo lại một cách nguy hiểm, người phụ nữ đáng chết này, còn dám nói linh tinh.
Cái lý do như vậy mà cô cũng có thể nói ra được?!
“Anh Đường, chuyện này những người khác chưa ai biết, anh nhất định phải giữ bí mật cho tôi.” Lâm Bối không nghe thấy giọng nói của Đường Lăng, hơn nữa, cô phát hiện Đường Lăng không có hành động gì đặc biệt, nghĩ là Đường Lăng đã tin, hạ giọng bổ sung thêm một câu
“Muốn tôi giữ bí mật?” Môi của Đường Lăng lại tiến đến gần hơn bên tai của cô: “Dựa vào đâu tôi phải giữ bí mật cho cô?”
“Anh Đường, tôi không thù không oán với anh, chí ít anh cũng không độc ác như vậy đúng không? Không đến mức công bố bí mật của tôi ra bên ngoài đúng không?” Lâm Bối cảm thấy môi của anh ta giống như sượt vào tai cô, cơ thể cô không ngừng cứng đờ, cứng đờ.
Lúc này cô không dám động đậy, cô nói như vậy, nhưng cô biết cái gì Đường Lăng cũng có thể làm ra.
Mấy ngày nay cô đã nhìn rõ Đường Lăng đê tiện đến mức nào, vô liêm sỉ đến mức nào!
Khóe miệng Đường Lăng hơi nhếch lên, cười khẩy, đến lúc này rồi mà cô còn không thừa nhận, còn muốn phủ nhận?
Cô đúng là rất được.
Được, cô đã không thừa nhận, anh ta sẽ có cách khiến cô phải thừa nhận.
“Còn không thừa nhận sao?” Đường Lăng nhìn cô, đôi mắt nheo lại, trong ánh mắt ẩn chứa sự nguy hiểm, giọng nói của anh lúc này rõ ràng mang theo một chút uy hiếp.
“Anh muốn tôi thừa nhận cái gì?” Trong lòng Lâm Bối chột dạ, vì vậy trong lòng sợ hãi, nhưng cô biết cô không thể thừa nhận, tuyệt đối không thể thừa nhận, một khi thừa nhận, hậu quả kia cô không dám tưởng tượng.
Đường Lăng nghe thấy lời nói của cô, khóe miệng lại nhếch lên từng chút một, trong ánh mắt đang nhìn cô đột nhiên lóe lên ý cười.
“Cô đã không thừa nhận, tôi cũng sẽ không ngại chứng minh.” Lúc Đường Lăng nói câu này, giọng nói rất nhẹ, dường như mang theo một chút dịu dàng, chỉ là, ý tứ trong lời nói của anh ta nhất thời khiến người khác không thể hiểu được.
Lúc này Lâm Bối cũng không hiểu, không biết biện pháp mà Đường Lăng nói là như thế nào?
Nhưng, Lâm Bối biết chắc chắn sẽ không phải là chuyện tốt.
Lâm Bối nhìn anh ta, đôi mắt hơi lóe lên, trái tim khẽ run rẩy, khóe miệng hơi cong lên: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?”
Lúc nãy Lâm Bối uống không ít rượu, đã có chút say, khuôn mặt trắng nõn của cô có chút đỏ, lông mày như vẽ, làn da trắng ngần, dáng vẻ quyến rũ.
Lúc này, Đường Lăng nhìn cô ở khoảng cách gần như vậy, đôi mắt rõ ràng tối đi mấy phần.
Đường Lăng muốn làm gì?
Lẽ nào Đường Lăng muốn hôn cô sao?
Nhưng, lúc khuôn mặt Đường Lăng tiến đến gần một khoảng cách nhất định lại dừng lại, không hôn cô, cũng không có ý đến gần nữa.
Lâm Bối âm thầm thở ra một hơi.
Nhưng, đúng lúc này, một tay của Đường Lăng lại đột nhiên di chuyển đến eo cô.
Hôm nay cô mặc vest, bên trong mặc một chiếc áo sơ mi, sơ mi cho vào trong quần.
Tay của Đường Lăng lúc này đang đặt trên eo cô, chỉ còn cách một lớp áo sơ mi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.