Quản gia phát hiện khoảng thời gian này tình huống của thành chủ hình như càng ngày càng nghiêm trọng hơn, ông ta cảm giác đối với chuyện thế gian thành chủ càng ngày càng lơ là, càng ngày càng trở nên không lo lắng.
Chuyện này đối với thành chủ mà nói tuyệt đối không phải là hiện tượng tốt.
Quản gia nhìn người phụ nữ trong bức chân dung, hung hăng hít vào một hơi, sau đó đột nhiên vội vã nói: "Thành chủ, nếu không thì ông lại đi tìm cô ấy đi.”
Quản gia biết câu nói này ở trong lòng của thành chủ đã gần như trở thành điều cấm kỵ, quản gia cũng biết câu nói lúc này của ông ta sẽ kích thích đến thành chủ, làm cho trái tim của thành chủ còn đau hơn nữa.
Vài năm trước đây, năm nào thành chủ cũng sẽ đi tìm, cho dù là không biết gì về người ta, không biết tên của người ta, không biết tướng mạo của người ta, không biết lai lịch của người ta ra sao, nhưng mà thành chủ lại vẫn cứ luôn tìm kiếm, vẫn luôn tìm...
Nhưng mà trôi qua rất nhiều năm rồi, thành chủ đi không thu hoạch được cái gì, vốn dĩ chính là một người hoàn toàn không biết gì cả. Trong một thế giới lớn như vậy, một người phụ nữ sống trong một cái góc nhỏ bất kì nào đó, sao có thể dễ dàng tìm được.
Quản gia thậm chí đã hoài nghi cô gái năm đó có lẽ đã sớm bị phản đồ của quỷ vực chi thành giết chết.
Nhưng mà quản gia không dám nói như vậy.
Thật ra thì quản gia biết là ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866729/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.