Chương trước
Chương sau
Đường Vũ Kỳ biết người tới là ông nội và bà nội của ba cô bé, nhưng ông nội và bà nội của ba không thích mẹ, còn mắng mẹ nữa.
Cho nên cô bé cũng không thích bọn họ cho lắm.
"Ông cụ Đường, bà cụ Đường, đã lâu không gặp." Sau khi ông cụ Dương và bà cụ Dương đi vào phòng khách, hai người đều tỏ ra vô cùng nhiệt tình.
"Sao các người lại tới đây? Có chuyện gì không?" Bà cụ Đường nhàn nhạt nhìn bọn họ một chút, tùy ý hỏi một câu.
Nói thật, bà cụ không muốn nói chuyện với những người đạo đức giả như vậy.
Ở trước mặt người khác thì nói cười nhiệt tình, đằng sau còn không biết sẽ đâm người ta một dao lúc nào đâu.
Nhà họ Cổ chính là bằng chứng rõ ràng nhất.
Nhìn thấy thái độ lạnh nhạt của bà cụ Đường, sắc mặt của ông cụ Dương hơi nặng nề, bà cụ Dương cũng tỏ ra khó xử.
Nhưng nhớ tới mục đích bọn họ tới đây lần này, lại nghĩ tới đoạn video liên quan tới Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh bị truyền ra hôm qua, bọn họ cảm thấy nhất định là bà cụ Đường tức giận vì chuyện ngày hôm qua rồi.
"Ông cụ Đường, bà cụ Đường, hôm nay chúng tôi tới đây là vì chuyện của Tầm Chiêu." Bà cụ Dương cảm thấy tình huống này vẫn nên trực tiếp nói thẳng ra thì tốt hơn.
Đường Vũ Kỳ ngồi ở một bên nghe thấy bọn họ nhắc tới tên ba mình, nhanh chóng chớp chớp đôi mắt, sau đó vểnh tai lên, nghe thật kỹ.
"Chuyện của Tầm Chiêu thì các người đến nhà chúng tôi để làm gì?" Bà cụ Đường cười lạnh trong lòng, lại còn vì chuyện của Dương Tầm Chiêu nên tới, bà cũng rất muốn xem xem hai vị này định làm cái gì?
"Bà cụ Đường, Tầm Chiêu đã giải trừ hôn ước với nhà họ Cổ." Bà cụ Dương nhìn bà cụ Đường, rõ ràng lúc nói lời này còn mang theo vài phần lấy lòng, bà ta cho rằng sau khi bà cụ Đường nghe được chuyện này chắc chắn sẽ rất cao hứng.
"Tôi thấy rồi, nhưng chuyện này liên quan gì tới nhà chúng tôi đâu?" Bà cụ Đường đã đoán được tâm tư của bọn họ nhưng vẫn cố ý giả vờ như không biết.
"Bà cụ Đường, thật ra người mà Tầm Chiêu nhà chúng tôi thích chính là cô Đường nhà ta, hai người bọn họ đã ở bên nhau rồi, trước đây chúng tôi không biết nên mới định hôn cho nó với nhà họ Cổ, nhưng bây giờ chúng tôi đã giải trừ hôn ước với nhà họ Cổ rồi nên sẽ không làm ảnh hưởng tới tình cảm của hai đứa nó nữa..." Bà cụ Dương nghiêm túc giải thích, bà ta cố ý nói là Tầm Chiêu đã ở bên Đường Thấm Nhi rồi, lời này nghe cũng có chút ý tứ sâu xa.
"Vậy, hôm nay các người tới đây là có ý gì?" Khóe môi bà cụ Đường hơi nhếch lên, cắt ngang bà cụ Dương.
"Hôm nay chúng tôi tới đây là muốn chính thức cầu hôn, bọn trẻ vốn cũng có cảm tình với nhau và cũng đã ở bên nhau rồi nên chúng tôi đương nhiên muốn thành toàn cho bọn chúng..." Bà cụ Dương ngẩn người, nhưng vẫn dùng vẻ mặt mỉm cười nói ra mục đích hôm nay bọn họ tới đây.
Bà cụ Đường nghe thấy bọn họ đến để cầu thân, sắc mặt rõ ràng trầm xuống.
"Không đúng, hôm trước tôi còn tận mắt nhìn thấy Tầm Chiêu nhà các người thân mật với một cô gái ở trong trung tâm thương mại, hình như cô bé kia tên là Hàn Nhã Thanh gì đó, là vợ cũ của Tầm Chiêu nhà các người, Tầm Chiêu nhà các người vẫn còn dây dưa với vợ cũ như vậy sao có thể cưới Thấm Nhi nhà chúng tôi được?" Bà cụ Đường lần nữa trực tiếp cắt ngang bà cụ Dương, đương nhiên xảy ra chuyện gì bà cụ Đường là người rõ ràng nhất, nhưng bà vẫn cố ý nói như vậy.
Bà cụ Đường nhắc tới chuyện video kia, để xem hai người nhà họ Dương kia sẽ có phản ứng như thế nào?
"Bà cụ Đường, việc này không thể trách Tầm Chiêu được, không phải Tầm Chiêu sai mà là Hàn Nhã Thanh xấu xa kia không biết xấu hổ cứ quấn lấy Tầm Chiêu, chuyện ngày hôm qua chính là Hàn Nhã Thanh tự mơ tưởng muốn quấn lấy Tầm Chiêu đấy." Ông cụ Dương nghe thấy bà cụ Đường nhắc tới chuyện video ngày hôm qua nên đem tất cả trách nhiệm đổ hết lên người Hàn Nhã Thanh.
Dù sao nhà họ Đường không có quan hệ gì với Hàn Nhã Thanh, cũng không thể trực tiếp đến hỏi Hàn Nhã Thanh.
Đương nhiên những lời ông cụ Dương nói ra cũng rất khó nghe!!
Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ ngồi bên cạnh trực tiếp thay đổi sắc mặt, lại dám mắng mẹ cô bé là không biết xấu hổ, quá đáng.
Nhưng bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ là một đứa trẻ ngoan ngoãn và lễ phép, lúc người lớn nói chuyện cô bé sẽ không lỗ mãng xen miệng vào, cho nên bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ không hề nói gì, vẫn ngồi im lẳng lặng nghe như cũ.
"Tôi xem video thấy không phải Hàn Nhã Thanh chủ động quấn lấy Dương Tầm Chiêu mà là Dương Tầm Chiêu chủ động." Bà cụ Đường cười lạnh vài tiếng trong lòng, được, được lắm, dám ở trong nhà bà mắng người nhà họ Đường của bà à.
Ai cho ông ta mặt mũi? Ai cho ông ta dũng khí?
"Bà cụ Đường, bà đừng để video đó lừa, chuyện này chắc chắn Hàn Nhã Thanh đã tính toán tốt lắm rồi, chắc chắn là cô ta cố ý quyến rũ Tầm Chiêu sau đó cho người lén lút quay video lại, góc quay đó khiến cho mọi người hiểu lầm." Bản lĩnh mở mắt nói dối của ông cụ Dương cũng rất lợi hại.
"Thật sao?" Sắc mặt của bà cụ Đường đã rất khó coi: "Ý của ông là Hàn Nhã Thanh sai..."
"Đúng vậy, Hàn Nhã Thanh xấu xa kia tâm cơ rất sâu, hơn nữa còn độc ác, hèn hạ vô sỉ, vì quấn lấy Tầm Chiêu nhà chúng tôi mà chuyện xấu hổ gì cô ta cũng làm được." Ông cụ Dương không hề nghĩ ngợi, có thể nói là chửi bới Hàn Nhã Thanh chỉ cần há mồm là xong.
Những lời này bình thường ông ta đã nói thành quen rồi.
Bà cụ Đường thở dài một hơi thật mạnh, giờ phút này, bà cụ thật sự đang kìm nén không hung ác cầm đồ vật đánh người.
Mặc dù ông cụ Đường vẫn không hề nói gì nhưng sắc mặt rõ ràng cũng đã trầm xuống mấy phần.
"Bà cụ Đường, Tầm Chiêu nhà chúng tôi không thể nào cưới Hàn Nhã Thanh được, những cái khác không nói nhưng Hàn Nhã Thanh không thể sinh con, nếu như Tầm Chiêu nhà chúng tôi thật sự cưới cô ta thì chẳng khác nào sẽ tuyệt hậu." Bà cụ Dương thấy bà cụ Đường cố ý truy hỏi chuyện về Hàn Nhã Thanh và liên tục thể hiện thái độ, rất hiển nhiên, bà ta cũng hiểu lầm ý của bà cụ Đường.
Bà cụ Đường ngẩn người, ánh mắt theo bản năng liếc nhìn Đường Vũ Kỳ một chút, khóe môi hơi kéo ra một nụ cười khẽ.
Thanh Thanh nhà bà không thể sinh con ư?
Thanh Thanh nhà bà thế mà đã sinh cho nhà họ Dương hai đứa cháu sinh đôi kháu khỉnh rồi đấy!!
Lúc bà cụ Dương và ông cụ Dương biết chuyện của hai bé cưng, không biết sẽ có phản ứng gì?
Giờ phút này vẻ mặt của Đường Vũ Kỳ rất tức giận, vậy mà bọn họ dám mắng mẹ, còn nói mẹ của cô bé là không thể sinh con? Vậy cô bé và anh trai xuất hiện bằng cách nào vậy?
"Bà cụ Đường yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ giải quyết tốt chuyện Hàn Nhã Thanh, sẽ không để cho cô ta làm ảnh hưởng đến tình cảm của Tầm Chiêu và cô Đường đâu." Bà cụ Dương thấy bà cụ Đường không nói gì, lại tiếp tục bồi thêm một câu.
"Ồ? Các người muốn giải quyết Hàn Nhã Thanh như thế nào? Sau đó để Dương Tầm Chiêu và Thấm Nhi nhà chúng tôi ở bên nhau à?" Bà cụ Đường nghe thấy bà cụ Dương nói vậy đột nhiên cười lên, là bị tức mà cười.
"Chuyện này bà cụ Đường không cần phải lo lắng, chúng tôi nhất định sẽ xử lý tốt." Bà cụ Dương nghe được lời này của bà cụ Đường cho rằng bà cụ Đường đã đồng ý chuyện của Dương Tầm Chiêu và Đường Thấm Nhi, trong lòng không nhịn được cao hứng, đương nhiên, bà cụ Dương cũng biểu lộ ý tứ sẽ xử lý chuyện của Hàn Nhã Thanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.