Anh hy vọng đứa bé kia là của mình, của anh và Hàn Nhã Thanh...
Nhưng anh lại không muốn tin cô vẫn luôn giấu giếm mình.
"Tổng giám đốc, anh thật sự muốn điều tra bà chủ sao?" Trong lòng thư ký Lưu khiếp sợ, hiện tại anh ta đã biết rõ bà chủ là người thế nào.
Bà chủ là chuyên gia tâm lý học phạm tội, cô cả nhà họ Đường, nếu bọn họ điều tra bà chủ, bà chủ chắc chắn sẽ phát hiện ra.
Nếu bà chủ phát hiện thì có tức giận hay không?
Nếu bà chủ thật sự sinh đứa bé kia thì dễ nói, nếu không phải, chuyện này rất nghiêm trọng.
"Tổng giám đốc, tôi nghĩ nếu bà chủ sinh con thì chắc chắn đã sớm nói cho anh biết, cho nên có lẽ không quan hệ đến bà chủ..." Thư ký Lưu thử mở miệng muốn khuyên tổng giám đốc nhà mình.
Thư ký Lưu biết rõ tình cảm của tổng giám đốc nhà mình đối với bà chủ, cho nên thư ký Lưu thật sự không muốn giữa tổng giám đốc và bà chủ có hiểu lầm gì.
Cậu ba Dương lại híp mắt lại, anh cũng nghĩ đến vấn đề này, anh cũng không muốn tin Hàn Nhã Thanh vẫn luôn giấu giếm anh.
"Tổng giám đốc, bà chủ cảnh giác cao như vậy, nếu chúng ta điều tra bà chủ, bà chủ chắc chắn phát hiện ra, đến lúc đó lỡ bà chủ hiểu lầm gì thì sao?" Thư ký Lưu nhìn tổng giám đốc nhà mình không nói lời nào thì quyết định nói rõ ràng.
Đây không phải là chuyện nhỏ, cho nên tuyệt đối không thể xảy ra sơ xuất gì.
Con ngươi cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866688/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.