Xem ra là Nguyễn Tân Tân mới chín tuổi cũng rất hào hứng với chuyện xé xác hồ ly tinh.
Đám đông: “...”
Hàn Nhã Thanh đảo mắt, giáo dục như thế này, đây là lần đầu tiên mà cô nhìn thấy đó, thật là được mở rộng tầm mắt.
Chẳng lẽ là sự trưởng thành của đứa nhỏ này cũng phải giống với mẹ của nó, ngày nào cũng phải đi đánh hồ ly tinh?
Cũng may là bé cưng Vũ Kỳ nhà cô đã lễ phép từ nhỏ, ngoan ngoãn, hiểu chuyện, cô không cần phải quan tâm quá.
Lúc này Dương Tầm Chiêu đã đi đến bên cạnh Hàn Nhã Thanh, khoảng cách giữa hai người gần như không có kẻ hở, phần thân mật đó cũng đã đủ để chứng minh tất cả.
Lúc này Đường Vũ Kỳ đúng lúc đứng trước mặt của hai người bọn họ, hình tượng như thế này cảm thấy rất đẹp mắt.
Hứa Dinh Dinh nhìn thấy cảnh tượng này hai mắt đều muốn phát sáng, người một nhà này đứng cùng một chỗ vui vẻ hòa thuận phù hợp biết bao nhiêu, thật là đẹp, thật là chói mắt.
“Sao em lại đến đây vậy?” Cậu ba Dương đưa tay ra, rất tự nhiên ôm eo của Hàn Nhã Thanh, mắt nhìn về phía cô, vẻ mặt dịu dàng còn mang theo nụ cười rõ ràng,
Như thế này so với ánh mắt nhìn Đường Vũ Kỳ càng dịu dàng hơn mấy phân.
Đám đông: “...
Đây quả thật là cậu ba Dương mà bọn họ biết đó ư?
“Muốn mua gì hả, anh đi mua với em.” Sau khi Hàn Nhã Thanh xuất hiện, trong mắt của cậu ba Dương cũng chỉ có một mình Hàn Nhã Thanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866681/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.