Tuy nhiên, điều Hàn Nhã Thanh lo nhất vẫn là ăn nói như thế nào hai bảo bối chuyện kết hôn với Dương Tầm Chiêu.
Hàn Nhã Thanh nhìn anh, ánh mắt chớp động, cô nhìn bầu trời đang sập tối ở phía ngoài, giờ này chắc ủy ban chắc đã đóng cửa rồi.
“Giờ này ủy ban nghỉ làm việc rồi.” Hàn Nhã Thanh nói lời này ra liền thở phào nhẹ nhõm.
cậu ba Dương là tinh anh, chỉ cần nhìn thoáng qua liền biết trong lòng cô nghĩ gì, khóe môi chậm rãi giương lên: “Không sao cả, bọn họ nghỉ làm thì sẽ không cản trở việc lấy hôn thú của chúng ta.”
Hàn Nhã Thanh trợ tròn hai mắt, nhìn thẳng vào anh, khóe miệng giật giật, được rồi, có vẻ như không có gì có thể làm khó được cậu ba Dương.
Ủy ban tan ca rồi không thể ngăn anh lấy giấy hôn thú, thế thì còn gì cản trở nữa đâu?
Hàn Nhã Thanh áp sát người vào người anh, gương mặt cô vừa vặn chạm vào cổ anh, cô nhẹ nhàng kề sát vào cổ anh, cố ý thổi một hơi nhẹ, hơi thở ấm áp lập tức tán lên da thịt anh.
Cơ thể cậu ba Dương lần thứ hai căng cứng, rũ mắt xuống dưới nhìn cô, vừa vặn nhìn thấy đỉnh đầu nhỏ của cô, thấy cả động tác cố ý kia, ánh mắt anh lại càng tối hơn.
Cô đang quyến rũ anh, rõ ràng là…
“Ngồi yên.” Dương Tầm Chiêu kéo người cô thẳng dậy, chặn ngang quấy rối của cô.
Dương Tầm Chiêu quyết định, lúc này, tuyệt đối không được để bị mê hoặc, hôm nay anh nhất định phải làm được chuyện quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866628/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.