“Được, anh đưa em về.” Dương Tầm Chiêu ngược lại đồng ý rất sảng khoái, anh cũng vừa hay muốn đến nhà họ Đường, có vài chuyện quan trọng cần làm.
Khi xe của Dương Tâm Chiêu dừng ở cửa lớn của nhà họ Đường, Hàn Nhã Thanh liên muốn mở cửa xe, định xuống xe.
“Đừng vội, đợi anh đi cùng.” Cậu ba Dương nhanh chóng xuống xe, sau đó lại giúp cô mở cửa xe.
Hàn Nhã Thanh sững ra, ý này của anh là muốn cùng cô đi vào?
Cùng đi vào nhà họ Đường?
Chuyện khác thì không sao, nhưng bây giờ hai bảo bối đang ở nhà họ Đường đó.
Anh nếu đi vào chắc chắn sẽ nhìn thấy hai bảo bối, ba con gặp mặt như vậy sao?
Cho dù hai bảo bối tránh đi, mấy ngày này, chỗ nào trong nhà họ Đường cũng là đô của hai bảo bối, đến đâu cũng có thể phát hiện dấu vết của bọn trẻ!
Nếu như bị anh phát hiện...
Hàn Nhã Thanh nhớ đến thái độ trước đó của Đường Minh Hạo, nghĩ tới kế hoạch của thằng nhóc mà Đường Minh Hạo đã nói, lời của bạn nhỏ Đường Minh Hạo cô chắc chắn phải nghe.
Nếu như cô bây giờ cô trực tiếp dẫn Dương Tầm Chiêu vào, bạn nhỏ Đường Minh Hạo bị phát hiện rồi, chắc chắn sẽ tức giận, bạn nhỏ Đường Minh Hạo rất ít tức giận, nhưng khi thật sự tức giận thì sẽ rất đáng sợ, sẽ không để ý người khác nữa.
“Anh vẫn đừng vào trong..." Hàn Nhã Thanh quyết định vẫn phải giúp con trai của mình, con trai là do cô sinh ra.
Người đàn ông này ấy à, đến bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866607/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.