“Chị, làm sao đây? Em không muốn đến cục cảnh sát, em không muốn ngồi tù.” Cổ Linh Linh lúc này đã bị dọa không còn chủ ý gì nữa, cô ta đem tất cả hy vọng đều đổ lên người của Cổ Doanh Doanh.
Mắt của Cổ Doanh Doanh hơi lóe lên, cô ta cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, sau đó nhìn sang cảnh sát, mặt mày kiên định nói: “Tôi thật sự không có trộm đồ, tôi vốn dĩ muốn mua chiếc vòng ngọc này, lúc đó tôi cùng lúc xem mấy cái, có thể trong lúc không cẩn thận cho lộn vào trong túi của mình, tôi lúc đó không có phát hiện.”
Không thể không nói, lý do Cổ Doanh Doanh tìm được vô cùng hay.
Cổ Doanh Doanh biết dưới loại tình thế này, cô không thể phản bác, dù sao bây giờ từ trong túi của cô ta soát ra được chiếc vòng ngọc, cho nên cô ta nghĩ ra một lý do hoàn mỹ như thế.
Dù sao nơi này không có camera, cô ta nói không cẩn thận cho nhầm vào trong túi của cô ta, cũng không có ai có thể phản bác cô ta cả.
“Ai ya, thật sự khéo nha, sao lại cứ không cẩn thận cho nhầm vào túi của cô Cổ chứ? Cô Cổ, lý do này của cô tuy bịa rất hay, nhưng tôi không chấp nhận.” Hàn Nhã Thanh nhìn Cổ Doanh Doanh, trực tiếp mỉm cười.
Cổ Doanh Doanh tưởng lý do cô ta bịa ra như thế thì hết chuyện rồi? Có thể không?
Khoảnh khắc sau, Hàn Nhã Thanh đột nhiên xoay sang cảnh sát, nụ cười trên mặt của cô nhanh chóng che đi, đổi sang vẻ mặt nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866558/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.