Gọi điện xong, chị Lưu có chút bất an nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, lại thấy cô đang cầm di động nghịch.
Hàn Nhã Thanh cầm di động, soạn một tin nhắn, nhanh chóng gửi đi.
Cũng không lâu lắm, Hàn Nhã Thanh liền nhận được một tin nhắn, sau khi đọc nội dung, cô ngẩn người, không nhịn được bật cười.
Cái này lợi hại đấy!
Những người khác thấy dáng vẻ của Hàn Nhã Thanh lúc này đều lấy làm lạ, những người kêu Hàn Nhã Thanh trộm đồ lúc trước đến giờ đều không dám lên tiếng.
Nhưng Cổ Doanh Doanh thì cho rằng Hàn Nhã Thanh không biết trong túi xách của mình có vòng ngọc nên mới trấn định như vậy, mới kiên trì báo cảnh sát.
Chờ đến lúc cảnh sát tới, Hàn Nhã Thanh e là không còn chỗ mà khóc.
Cổ Doanh Doanh nghĩ vậy, khóe môi không nhịn được tràn ra một nụ cười khẩy.
Quản lý nghe chuyện cũng chạy tới hỏi thăm tình huống.
Chị Lưu kể rõ tình hình cho quản lý nghe, anh ta nhíu mày.
"Cô Hàn, hay là cô đến phòng làm việc của tôi, chuyện này chúng ta xử lý riêng." Quản lý muốn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, dù sao bọn họ cũng làm ăn, làm lớn chuyện cũng không tốt.
"Không cần, tôi ở đây chờ." Hàn Nhã Thanh cự tuyệt, thái độ vô cùng kiên định.
Quản lý thấy cô cự tuyệt cũng không tiện nói gì nữa. Có điều anh ta không rời khỏi đây, xảy ra chuyện như vậy, anh ta đương nhiên không thể không quan tâm.
Tốc độ của cảnh sát cũng khá nhanh, chỉ nửa tiếng đã tới nơi.
Người xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866552/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.