"Ba, chú Lý cũng giống ba, đều mang những mô hình kia cho bảo bối rồi, sao có thể để ba lấy ra cho Minh Hạo phá được?" Phạm My nghe lời ông cụ nói, khóe môi không nhịn được co rút.
"Mấy cái mô hình kia quan trọng, hay là tâm trạng của cháu cố của ba quan trọng?" Ông cụ Đường hơi hừ một tiếng: "Nếu ông ta không cho, cho dù tranh ba cũng phải tranh lấy."
"Ba, ba đi tranh, con đoán ba tranh đủ, nhưng mà, nếu ba để Minh Hạo đi lấy, chú Lý có thể sẽ cho, đứa bé Minh Hạo này làm người ta quá thích, chú Lý lại vô cùng thích trẻ con, chắc chắn sẽ không từ chối Minh Hạo." Phạm My nghĩ nghĩ, lại nói ra một đề nghị rất được.
Mấy người đều cho rằng Đường Minh Hạo đi chơi mô hình rồi, cũng không lo lắng gì nữa.
Nhưng mà Hàn Nhã Thanh hiểu rõ Đường Minh Hạo, cô biết chuyện này chắc chắn không xong như vậy.
Đường Minh Hạo vốn rất nhạy cảm, đối với các vấn đề của ba lại càng nhạy cảm, cho nên lời nói của Dương Tầm Chiêu nhất định đã bị Đường Minh Hạo ghim trong lòng rồi.
Nếu như cô đoán không sai, bạn nhỏ Đường Minh Hạo lúc này hẳn là ngồi trong thư phòng nghĩ làm cách nào đối phó với Dương Tầm Chiêu.
Hàn Nhã Thanh biết, Đường Minh Hạo vốn đã không đồng ý với Dương Tầm Chiêu, vừa rồi lại nghe Dương Tầm Chiêu nói mấy cái kia, cô nghĩ, tiếp theo, có lẽ sẽ có một trận đại chiến.
Bạn nhỏ Đường Minh Hạo lúc này đúng là đang ở thư phòng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866527/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.