Chương trước
Chương sau
“Nếu không thì để Đường Lăng suy nghĩ biện pháp ngăn cản Dương Tầm Chiêu lại đi?” Lông mày của bà cụ Đường hơi nhíu lại một chút, hiển nhiên là có chút khó xử.
“Bà cảm thấy là Đường Lăng có thể cản thằng bé được không, bây giờ thằng bé hận không thể tìm một cơ hội để đến nhà họ Đường của chúng ta, hiện tại có cơ hội như vậy rồi, thằng bé có thể bỏ qua à?” Khóe môi của ông cụ Đường kéo nhẹ một chút: “Có thể ngăn cản thằng bé, chắc cũng chỉ có Nhã Thanh.”
“Vậy thì để Đường Lăng lôi kéo thằng bé một chút, sau đó để Nhã Thanh nghỉ cách ngăn cản thằng bé lại, cũng không thể làm hỏng kế hoạch của nhóc Minh Hạo của chúng ta được.” Bà cụ Đường không chút do dự mà đưa ra quyết định.
Cái khác thì có thể mặc kệ, nhưng mà kế hoạch của nhóc Minh Hạo thì không thể mặc kệ được.
Ở một bên khác, sau khi ông cụ Dương cúp điện rồi thì vội vã gọi cho Dương Tầm Chiêu, điện thoại vang lên mấy tiếng, Dương Tầm Chiêu mới nghe.
“Lúc nãy ông Đường vừa mới gọi điện thoại cho ông, mời chúng ta đến nhà họ Đường làm khách, cũng kêu cháu đi cùng, cháu chuẩn bị một lát đi...” Vốn dĩ ông cụ Dương cho rằng Dương Tầm Chiêu sẽ không dễ dàng đồng ý, cho nên ông ta đã chuẩn bị thật nhiều lời để khuyên Dương Tầm Chiêu.
“Vâng ạ.” Nhưng mà ông cụ Dương còn chưa nói hết thì Dương Tầm Chiêu đã đồng ý rồi.
Ông cụ Dương cầm điện thoại hoàn toàn sửng sốt, còn có chút không dám tin tưởng: “Cháu đồng ý rồi đó hả?”
Trước kia anh sẽ không nghe lời như thế, bây giờ xảy ra chuyện video, ông cụ Dương lại không dám tin tưởng anh sẽ đồng ý sảng khoái như vậy.
“Mọi người đến đó trước đi, một lát nữa cháu sẽ tự mình đi qua.” Lần này Dương Tầm Chiêu nói rõ ràng lại mạch lạc.
“Được được, vậy cứ quyết định như thế đi, cháu nhanh chóng chạy tới đó.” Rốt cuộc ông cụ Dương cũng đã yên tâm, ông ta hiểu rõ Dương Tầm Chiêu, chuyện nào mà Dương Tầm Chiêu không muốn làm thì tuyệt đối sẽ không đồng ý, chuyện nào Dương Tầm Chiêu đã đồng ý rồi thì nhất định sẽ làm được.
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?” Sau khi ông cụ Dương cúp điện thoại, bà cụ Dương mới nhịn không được mà hỏi.
“Nhà họ Đường mời chúng ta đến làm khách, còn kêu Tầm Chiêu đi qua đó, chuyện ông Đường nhận cháu gái ngoại, tôi cũng đã biết rồi. Hiển nhiên là bọn họ coi trọng Tầm Chiêu của chúng ta, cố ý muốn kết thành thông gia với nhà họ Dương của chúng ta, đây chính là một cơ hội cực kỳ tốt.” Lúc này trên mặt của ông cụ Dương không hề che giấu được vẻ đắc ý.
“Nhưng mà sao tôi cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái vậy, dựa vào thân phận của nhà họ Đường, dựa vào thế lực của nhà họ Đường, không cần thiết phải đích thân đến tìm chúng ta?” Lông mày của bà cụ Dương hơi nhíu lại, bà ta cảm giác chuyện này có chút không đúng lắm: “Hơn nữa ông không cảm thấy là chuyện này quá gấp gáp rồi à?”
“Đó là bởi vì Tầm Chiêu của chúng ta ưu tú, toàn bộ thành phố A còn có thể tìm ra người nào ưu tú hơn Tầm Chiêu chúng ta không?” Ông cụ Dương lại xem thường, từ trước đến nay ông ta luôn tự cao tự đại, cho nên cũng không cảm thấy có cái gì là không đúng.
“Nhưng mà tôi lại luôn cảm thấy...” Trên mặt của bà cụ Dương mang theo vài phần lo lắng.
“Được rồi, bà đừng có buồn lo vô cớ nữa, đây chính là cơ hội tốt khó có được, bỏ qua thì rốt cuộc không còn nữa đâu. Hơn nữa càng khó hơn chính là Tầm Chiêu cũng đã đồng ý rồi, bà nhanh chóng sửa soạn một chút đi, chúng ta lập tức đi đến nhà họ Đường.” Ông cụ Dương trực tiếp đánh gãy lời của bà cụ Dương.
“Ông không cảm thấy là Tầm Chiêu đồng ý quá dễ dàng à?” Bà cụ Dương cảm thấy chuyện này không quá bình thường, cái này không phù hợp với tính cách của Dương Tầm Chiêu.
“Dựa vào mối quan hệ của Tầm Chiêu và Đường Lăng, đồng ý cũng không phải là chuyện kỳ quái, có lẽ là Tầm Chiêu của chúng ta đã gặp cô Đường đó rồi, đã thích cô Đường đó nữa. Dù sao thì cô Đường này dáng dấp cũng thật sự rất xinh đẹp, hơn nữa lại cực kỳ có bản lĩnh.” Hiện tại ông cụ Dương một lòng một dạ nghĩ đến chuyện có thể kết thành thông gia với nhà họ Đường, những cái khác đối với ông ta mà nói đều không quan trọng.
“Cái bộ dạng hiện tại của ông sao có thể đến nhà họ Đường được?” Bà cụ Dương biết không nói lại ông ta, chỉ là nhìn vào chân của ông ta, khẽ thở dài một hơi.
“Bà đi lấy cái xe lăn đến đây, tôi ngồi xe lăn đi đến đó, từ chuyện đó còn có thể thể hiện ra thành ý của chúng ta nữa.” Ông cụ Dương đã sớm dự định xong, giờ phút này trên mặt càng có nhiều thêm mấy phần tính toán và đắc ý.
Bà cụ Dương nhìn thấy ông ta cũng đã quyết định xong rồi, cũng không thể nói thêm gì nữa, chỉ có thể nghe theo ý của ông ta.
Hơn một tiếng đồng hồ sau, xe của ông cụ Dương và bà cụ Dương dừng ở ngoài cổng lớn của nhà họ Đường, bà cụ Dương mượn xe lăn từ trong bệnh viện, còn cố ý xin hai người y tá nam.
Xe dừng ở ngoài cổng lớn của nhà họ Đường, y tá di chuyển xe lăn xuống xe, sau đó đỡ ông cụ Dương từ trên xe xuống đặt ở trên xe lăn, ông cụ Dương còn ra vẻ hô hào bọn họ phải cẩn thận một chút.
Lần này trên mặt và trên người của ông cụ Dương không có lớp ngụy trang, bởi vì sợ sẽ bị nhìn thấu.
Ông cụ Đường và bà cụ Đường cùng đi ra đón, nhìn thấy hình ảnh này, trong lòng không nhịn được mà cười lạnh. Lão hồ ly này giả vờ cũng thật là giống, chờ một lát nữa xem ông ta sẽ giả vờ ra làm sao.
“Người bạn già, ông nói xem ông đã không tiện như thế rồi mà còn cô ấy chạy đến đây nữa, làm cho tôi có chút áy náy đó.” Ông cụ Đường mang gương mặt tràn đầy nụ cười, lời nói khách sáo tự nhiên là không thể thiếu.
“Lão Đường, ông nói cái gì vậy chứ, có thể được ông Đường mời đó chính là vinh hạnh của chúng tôi.” Ông cụ Dương ngồi ở trên xe lăn, một mặt tươi cười: “Đừng nói chỉ là chân của tôi bị thương, cho dù toàn thân của tôi bại liệt, nhấc không nổi thì cũng phải kêu người ta khiêng tôi tới đây.”
“Được rồi được rồi, mời hai người vào trong.” Ông cụ Đường đương nhiên cũng cười theo.
Bà cụ Dương vội vàng đẩy xe lăn, đẩy ông cụ Dương đi vào trong.
“Tầm Chiêu không đến hả?” Bà cụ Đường cố ý hỏi một câu
“Một lát nữa nó đến đây thôi đó mà, chắc có lẽ là bây giờ đang trên đường.” Ông cụ Dương nghe thấy bà cụ Đường cố ý hỏi Dương Tầm Chiêu, trong lòng lại càng kích động thêm, xem ra chuyện thông gia hai nhà đã không có vấn đề gì lớn.
“Đứa nhỏ Tầm Chiêu này cũng là do chúng tôi thấy nó lớn lên, thằng bé Tầm Chiêu thật sự rất ưu tú.” Đương nhiên là bà cụ Đường thấy được vẻ hưng phấn ở trên mặt của ông cụ Dương, lại cố ý bổ sung thêm một câu.
“Đúng đúng, Tầm Chiêu nhà chúng tôi đã ưu tú từ nhỏ rồi, ở thành phố A này, ngoại trừ Đường Lăng nhà của hai người ra, chỉ sợ là không có người nào có thể so sánh với Tầm Chiêu nhà chúng tôi.” Trong lòng của ông cụ Dương càng vui mừng hơn nữa, đương nhiên ở trước mặt của hai người nhà họ Đường, ông ta phải thuận tiện khen Đường Lăng vài câu.
Ai cũng muốn nghe người khác khen con cháu nhà mình.
Ông cụ Đường với bà cụ Đường cũng chỉ cười cười, đều không nói tiếp, bây giờ cũng đã đi đến ở bên ngoài phòng khách.
Ở bên ngoài phòng khách có mấy bậc thang, xe lăn chắc chắn không thể đẩy lên được.
Ông cụ Đường và bà cụ Đường hình như là không có ý thức được điểm này, trực tiếp bước vào trong phòng khách, bà cụ Dương đẩy xe lăn sửng sờ ở bên ngoài có chút xấu hổ.
“Các người còn không mau đi hỗ trợ đẩy ông Dương đi vào đi.” Sau khi ông cụ Đường đi vào trong phòng khách được một khoảng cách, dường như là mới phát hiện điểm này, vội vàng dặn dò.
Lúc này mới có mấy người đi tới đẩy ông cụ Dương vào trong phòng khách.
Lông mày của bà cụ Dương hơi cau lại, bà ta luôn cảm thấy lúc nãy là ông cụ Đường cố ý để bọn họ phải khó xử nhưng mà bà ta cảm giác lại không thể nào, dựa theo lý thuyết thì bọn họ cũng chưa từng đắc tội với ông cụ Đường, ngày hôm nay ông cụ Đường lại còn cố ý mời bọn họ đến đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.