“Nếu không thì để Đường Lăng suy nghĩ biện pháp ngăn cản Dương Tầm Chiêu lại đi?” Lông mày của bà cụ Đường hơi nhíu lại một chút, hiển nhiên là có chút khó xử.
“Bà cảm thấy là Đường Lăng có thể cản thằng bé được không, bây giờ thằng bé hận không thể tìm một cơ hội để đến nhà họ Đường của chúng ta, hiện tại có cơ hội như vậy rồi, thằng bé có thể bỏ qua à?” Khóe môi của ông cụ Đường kéo nhẹ một chút: “Có thể ngăn cản thằng bé, chắc cũng chỉ có Nhã Thanh.”
“Vậy thì để Đường Lăng lôi kéo thằng bé một chút, sau đó để Nhã Thanh nghỉ cách ngăn cản thằng bé lại, cũng không thể làm hỏng kế hoạch của nhóc Minh Hạo của chúng ta được.” Bà cụ Đường không chút do dự mà đưa ra quyết định.
Cái khác thì có thể mặc kệ, nhưng mà kế hoạch của nhóc Minh Hạo thì không thể mặc kệ được.
Ở một bên khác, sau khi ông cụ Dương cúp điện rồi thì vội vã gọi cho Dương Tầm Chiêu, điện thoại vang lên mấy tiếng, Dương Tầm Chiêu mới nghe.
“Lúc nãy ông Đường vừa mới gọi điện thoại cho ông, mời chúng ta đến nhà họ Đường làm khách, cũng kêu cháu đi cùng, cháu chuẩn bị một lát đi...” Vốn dĩ ông cụ Dương cho rằng Dương Tầm Chiêu sẽ không dễ dàng đồng ý, cho nên ông ta đã chuẩn bị thật nhiều lời để khuyên Dương Tầm Chiêu.
“Vâng ạ.” Nhưng mà ông cụ Dương còn chưa nói hết thì Dương Tầm Chiêu đã đồng ý rồi.
Ông cụ Dương cầm điện thoại hoàn toàn sửng sốt, còn có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866518/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.