“Ừm, em cũng thích anh có rất nhiều rất nhiều tiền.” Hàn Nhã Thanh cười càng rạng rỡ, vui vẻ hơn, câu trả lời cũng không thể tuyệt hơn được nữa.
Cô chưa bao giờ là Đức mẹ Maria, trước nay cô vẫn luôn có ân báo ân, có thù báo thù.
Trước kia vì họ là ông bà nội của Dương Tầm Chiêu nên cô nhịn rồi lại nhịn, bây giờ họ muốn ép cô chết, cô mà không phản lại lẽ nào chờ chết? Hàn Nhã Thanh biết họ không muốn thấy nhất chính là cảnh này, nhưng cô lại cứ phải cho họ thấy.
Đương nhiên cô làm vậy còn có mục đích khác.
“Chiêu Chiêu, sao cháu lại trở nên như vậy? Cháu thông minh như thế lẽ nào không nhìn thấy bộ mặt thật của cô ta sao?” Bà Dương đã hoàn toàn bị kích động, đôi mắt trợn to không thể tin được nhìn chằm chằm Dương Tầm Chiêu, hai tay không ngừng run rẩy.
Dương Tầm Chiêu không để ý đến bà ta, anh ôm Hàn Nhã Thanh, hôn mạnh lên mặt cô một lần nữa sau đó đột nhiên nói: “Chúng ta đi lấy giấy đăng ký kết hôn đi.”
Vừa nãy cô nói muốn gả cho anh, vậy nên anh phải nắm chắc cơ hội này, nếu không lát nữa chắc chắn cô sẽ lật lọng.
Hàn Nhã Thanh hơi giật mình, cô chớp chớp mắt, người này được lắm, thấy khe hở là châm kim vào.
“Chiêu Chiêu, cháu điên rồi, cháu không được cưới cô ta, tuyệt đối không được.” Bà Dương đã hoàn toàn thay đổi sắc mặt, mất đi vẻ ôn hoà trước đó, chỉ còn lại sự hung ác khiến người khác sợ hãi.
“Đi, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866503/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.