Trong tình huống đó, cô không đồng ý, nếu như ngộ nhỡ thật sự đã xảy ra chuyện thì phải làm sao?
“…” Dương Tầm Chiêu nhất thời bị lời nói của cô đến một hơi kém chút là chống đỡ không được, cô còn thật sự rất được, câu trả lời này của cô, đến cả mảy may do dự cũng không có.
Phải, cô đã đồng ý thì làm sao có thể nuốt lời, cô đã đồng ý thì càng nói rõ là cô có thể bỏ đi, cô lại hà cớ gì phải nuốt lời?
Từ trước đến nay, cô đều tuyệt tình với anh như vậy, không phải sao?
“Hàn Nhã Thanh, em căn bản không có trái tim, trái tim của em đều bị chó ăn, Hàn Nhã Thanh, hễ là em có chút trái tim, thì em không thể đồng ý với họ như thế được.”
Lúc này, Dương Tầm Chiêu rất là giận, cho nên anh cũng hơi nghĩ sao nói vậy, miệng nói không lựa lời.
Anh nhìn cô, lúc này hận đến nghiến răng nghiến lợi, bây giờ anh thật sự muốn cắn chết cô cho rồi, nhưng mà cắn chết cô, trong lòng của cô vẫn là không có anh, vẫn là muốn chia tay với anh.
Trái tim Dương Tầm Chiêu càng đau, làm sao anh lại yêu phải người phụ nữ không tim không phổi này chứ?
“Phải, em không có trái tim, em chính là đã đồng ý với bọn họ không gả vào nhà họ Dương, em còn thề, sau này không bao giờ bước vào nhà lớn của nhà họ Dương bọn họ một bước, anh có thể đi rồi.”
Bây giờ, Hàn Nhã Thanh cũng tức giận, anh nói cô không có trái tim?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866491/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.