“Ba, con cũng có ý tốt khuyên ba, ba không tin thì thôi, lần này Dương thị rất rõ ràng muốn hoàn toàn huỷ Hàn thị của chúng ta, cho nên Hàn thị vào tay Dương Tầm Chiêu chắc chắn sẽ càng tệ hơn. Cậu ba Dương không ngốc, không thể ném tiền vô ích cho Hàn thị, có nhiều tiền dư dả như vậy chi bằng lập một công ty mới. Vậy nên con nghĩ không lâu nữa Hàn thị sẽ không còn tồn tại.” Hàn Trung Dung cảm thấy với tình hình hiện tại của Hàn thị, kẻ ngốc cũng không ném tiền vào chứ nói gì Dương Tầm Chiêu không ngốc.
“Vậy cậu cứ chờ xem.” Ông cụ Hàn lại cười, ông cũng muốn xem kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.
“Ba, ba mau nhìn này.” Đúng lúc này, Hàn Chí Long đang xem điện thoại bất chợt ngạc nhiên kêu lên.
“Có chuyện gì mà phải ngạc nhiên thế?” Tâm trạng Hàn Trung Dung đang không tốt nên trừng mắt nhìn anh ta.
“Ba mau xem tin tức tài chính đi, cổ phiếu Hàn thị lại tăng rồi, còn tăng lên rất cao, rất cao.” Bàn tay đang cầm điện thoại của Hàn Chí Long run rẩy: “Trời ạ, lúc Hàn thị ở thời kỳ đỉnh cao nhất cũng không cao thế này, phải mất bao nhiêu tiền không biết?”
“Cái gì? Sao có thể? Ba xem nào.” Hàn Trung Dung cũng hoàn toàn sửng sốt, nhanh chóng cầm lấy điện thoại Hàn Chí Long, vừa mới liếc mắt đã ngây người.
“Sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy chứ? Rốt cuộc Dương Tầm Chiêu có ý gì? Dương Tầm Chiêu đã đập vào bao nhiêu tiền?” Bàn tay cầm điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866479/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.