"Cô cũng cảm thấy được hả? Cô không có ý kiến gì sao?" con mắt của Liễu Ảnh tức khắc sáng lên, Thanh Thanh cũng đồng ý, khẳng định là không sao.
"Ừ, tôi không có ý kiến." Hàn Nhã Thanh gật đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc, trong lòng lại nhịn cười.
"Tư Đồ Không, đem người phụ nữ của anh đi đi." Dương Tầm Chiêu hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà lại không thể làm gì các cô, bởi vì một trong những người có liên quan là vợ của anh, vợ của anh kỳ thật là chủ mưu.
Nhưng mà, anh mắt sắc, đã nhìn thấy Tư Đồ Không.
Người phụ nữ của ai người đó quản lý.
Tư Đồ Không lúc này mới đi tới, con mắt của anh ta vẫn luôn dừng trên người của Liễu Ảnh, sau khi anh ta đi tới, rất tự nhiên mà vươn tay, ôm Liễu Ảnh vào trong lòng, sau đó tay kia thì cầm chai rượu trong tay cô đi: "Loại chuyện này con gái làm không thích hợp, nếu như cô thật sự muốn làm có thể nói với tôi, tôi cho người đi làm."
Tư Đồ Không ẩn ý là, muốn đập đầu của cậu ba Dương, có thể do anh ta đi làm, không cần cô tự mình ra tay.
Con ngươi của Hàn Nhã Thanh khẽ dao động, người này ngạo mạn mà tùy tiện, không kém chút nào so với cậu ba Dương, người đàn ông này so với cậu ba Dương thậm chí càng thêm ngạo mạn kiêu căng.
Anh ta là người đàn ông của Liễu Ảnh?
Xem ra không giống như là mới vừa quen biết, nhưng mà lần trước vì sao Liễu Ảnh không nói? Cô nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866462/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.