“Bộ quần áo này không phải đồ giả, chắc chắn là của nội bộ, nhưng không phải đồ mới, là đồ đã được mặc qua.”
Vốn dĩ, bộ quần áo này chính là một điểm đột phá.
Cố Nam nghe thấy lời Hàn Nhã Thanh nói, cơ thể vô thức cứng đờ ra, một bàn tay khẽ nắm chặt lại.
“Cháu nói xem điều tra như thế nào?” Cái tính nóng vội này của ông cụ Lý, không thể kìm chế được mà hỏi thẳng.
Lúc này Đường Vân Thành nhìn Hàn Nhã Thanh, đôi mắt nhanh chóng chớp vài cái.
Làm sao? Chẳng lẽ cô còn có thể nhìn ra được là ai từng mặc qua sao?
Sao có thể chứ?
“Mặt trước và mép trái của bộ quần áo này rõ ràng đã bị mài mòn, cánh tay của áo có hơi trắng, chứng tỏ bình thường hai chỗ này bị tác động nhiều nhất, mà cánh tay áo bên phải nhìn còn rõ ràng hơn, hiển nhiên bình thường tay phải chịu lực nhiều hơn tay trái, phía trong cánh tay áo bên trái bị mài mòn nghiêm trọng nhất.” Lúc này Hàn Nhã Thanh đứng khá xa tên gián điệp kia, nhưng điều cô nói ra lại vô cùng chi tiết.
“Cậu qua xem một chút.” Ánh mắt ông cụ Lý sáng lên, có chút không quá tin tưởng.
Người bên cạnh ông vội chạy qua đó, dựa theo lời Hàn Nhã Thanh nói mà kiểm tra kĩ lưỡng một lượt, không kìm được kêu lên một tiếng: “Quả đúng là giống hệt với những gì cô Đường nói.”
Khóe miệng Đường Vân Thành khẽ co rút, đôi mắt cô nhóc này sắc bén thật đấy, chẳng lẽ do bình thường ngủ nhiều mà có được sao?
“Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866415/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.