Lúc này, Hàn Nhã Thanh đang ở công ty. Cô đang chuẩn bị đi đến phòng họp thì nhìn thấy điện thoại của anh gọi tới, cô ngẩn người một chút, nghĩ đến lời anh tối qua thì vẫn nghe điện thoại của anh: "Alo, anh..."
"Đường Lăng gọi điện thoại cho em chưa?" Nhưng Hàn Nhã Thanh còn chưa nói xong, đã bị cậu ba Dương ngắt lời.
Hàn Nhã Thanh sững sờ, người này trở nên nóng nảy như vậy từ khi nào thế?
"Chưa." Lần trước, sau khi chia tay với cô ở thôn Tinh Hồ, Đường Lăng vẫn chưa liên lạc với cô, nói thật cô cũng cảm thấy hơi thất vọng, cô vốn định tìm đến người nhà vì mẹ nữa đấy.
"Hãy nhớ, nếu anh ta có gọi điện cho em thì đừng có nhận, đừng quan tâm đến anh ta." Dương Tầm Chiêu dặn dò.
"Hả?" Hàn Nhã Thanh cảm thấy hơi choáng váng, anh nói vậy là có ý gì?
"Hả cái gì mà hả? Em nghe thấy anh nói chưa?" Giờ đây, Dương Tầm Chiêu thật sợ Đường Lăng sẽ đi tìm Hàn Nhã Thanh.
Cậu ba
Sao cô cảm thấy có chút không thích hợp.
"Nghe thấy rồi." Hàn Nhã Thanh lấy lại tinh thần, trả lời.
Nhưng đúng lúc này, Hàn Nhã Thanh nghe thấy trong văn phòng truyền đến tiếng rống giận dữ của ông cụ, trong lòng giật mình: "Em bận một chút, em tắt máy trước, lát nữa sẽ gọi lại cho anh."
Vừa nãy khi cô nhận điện thoại của Dương Tầm Chiêu, ông cụ vào văn phòng trước, xem ra đã phát sinh tranh chấp.
"Đồ nghịch tử này, bây giờ ngay cả tao mày cũng chống đối sao?" Ông cụ Hàn nhìn Hàn Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866398/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.