"Không có gì." Ánh mắt Hàn Nhã Thanh chợt lóe lên. Với sự nhạy bén của đàn anh, chắc chắn anh ta có thể đoán ra được lúc này cô không tiện nói chuyện điện thoại nhưng tại sao đàn anh lại tiếp tục hỏi chứ?
"Em đang cạnh người khác cho nên không tiện nói chuyện sao?" Đường Bách Khiêm lại hỏi tiếp một câu, nếu nghe kỹ sẽ phát hiện lúc này giọng nói của anh ta hơi gấp gáp.
Hàn Nhã Thanh nhận ra sự khác lạ trong giọng nói của anh ta, cô liếc mắt nhìn Dương Tầm Chiêu, sau đó khẽ nói: "Ừm, em đang ở cùng Dương Tầm Chiêu."
Dương Tầm Chiêu giật mình, rõ ràng anh không ngờ cô sẽ nói thẳng cho Đường Bách Khiêm biết cô đang ở cùng anh.
Cô có ý gì? Lúc nãy cô còn không dám nghe điện thoại trước mặt anh, bây giờ lại dám nói thẳng cho Đường Bách Khiêm biết?
"Em đang ở với Dương Tầm Chiêu? Tại sao em lại ở với Dương Tầm Chiêu? Tại sao em lại ở cùng anh ta?" Đường Bách Khiêm đột nhiên cao giọng lên, giọng điệu cũng đột nhiên thay đổi trở thành câu chất vấn.
Hàn Nhã Thanh hơi nhăn mày: "Đàn anh, em ở bên cạnh Dương Tầm Chiêu thì có vấn đề gì sao?"
Hàn Nhã Thanh không biết tại sao lúc này nghe thấy câu hỏi của Đường Bách Khiêm, trong lòng cô đột nhiên hơi khó chịu.
Cô ở cùng Dương Tầm Chiêu thì thế nào? Tại sao cô không thể ở bên cạnh Dương Tầm Chiêu?
Cô ở bên cạnh Dương Tầm Chiêu hình như đâu có ảnh hưởng đến ai.
Dương Tầm Chiêu chăm chú nhìn cô, hơi nhướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866392/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.