"Thanh Thanh, có một số chuyện không cần phải tính toán nữa. Sau nhiều năm như vậy, ông nội biết tình cảm của cậu ta dành cho cháu là thật. Còn những chuyện khác, cháu cũng đừng lo lắng nhiều như thế." Ông cụ Hàn im lặng một lúc rồi lại lên tiếng, giọng nói của ông có vẻ rất nặng nề, lời nói chứa đựng ý tứ sâu xa.
Hàn Nhã Thanh sửng sốt, nhanh chóng ngước mắt lên nhìn ông cụ Hàn, cô thấy ông cụ khẽ cười gật đầu với cô, điều này khiến Hàn Nhã Thanh hoàn toàn ngây người ra.
Ông nội đã biết từ lâu rồi sao?!
Cho nên có thể nói là năm đó vì ông nội đã biết được chân tướng của sự việc nên mới buộc cô với người đó phải chia tay.
Nhưng bây giờ ông nội lại bảo cô tìm anh ta?
Biết rõ người đó chính là người phá hoại nhà họ Hàn vậy mà ông nội vẫn muốn cô đi tìm anh ta?
Chỉ bởi vì anh ta vẫn luôn đợi cô mà ông nội cảm thấy anh ta là người mà cô có thể giao phó cả đời.
Điều này nói lên ông nội thật sự thương cô, yêu cô.
"Đúng, tính tình của cháu ông nội hiểu rõ, cháu là một đứa nhóc cứng đầu. Một khi đã quyết định chuyện gì thì cả đời cũng sẽ không thay đổi, hai đứa là thanh mai trúc mã, cháu đã chấp nhận cậu ta, làm sao cháu có thể chấp nhận người đàn ông khác, làm sao cháu có thể yêu một người đàn ông khác, suy cho cùng thì năm đó ông nội đã sai rồi, Thanh Thanh, bất kể lúc đó hai đứa chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866348/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.