Tuy nhiên, nhìn tình hình của Dương Tầm Chiêu, Hàn Nhã Thanh hẳn sẽ không tự mình về nhà.
Nếu không thì Dương Tầm Chiêu cũng sẽ không sốt sắng như lửa mà đến chỗ anh ta tìm người rồi.
Bọn họ là sao vậy?
“Dương Tầm Chiêu, trận thế này của anh là đến bắt người sao? Các người không phải vợ chồng ư?” Liên Cung cảm thấy chuyện này có vấn đề, hơn nữa là vấn đề rất lớn.
Dương Tầm Chiêu lạnh lùng quét mắt nhìn Liên Cung một cái, Dương Tầm Chiêu là người thông minh đến thế nào chứ, đương nhiên là hiểu ý của Liên Cung rồi, anh vừa định lên tiếng, nhưng lúc này, một người cấp dưới đi tới.
“Không phải bảo cậu đi đưa người sao? Sao lại quay lại nhanh như vậy?” Liên Cung nhìn thấy cấp dưới đó thì sững sờ, cấp dưới đó rõ ràng là đi đưa Hàn Nhã Thanh đi rồi, theo lý mà nói sẽ không về nhanh như vậy.
“Cô Đường lúc đến thôn Tinh Hồ thì đã xuống xe rồi, lúc đó có một người đàn ông đến đón cô ấy, cô ấy theo người đàn ông đó đi rồi, cô ấy nói người đàn ông đó là bạn.”
“Người đàn ông gì? Là người nào?” Liên Cung nhanh chóng hỏi một câu.
Đôi con ngươi của Dương Tầm Chiêu thì lập tức trở nên âm trầm đến cực điểm, người anh nghĩ đến đầu tiên chính là Đường Bách Khiêm.
Dương Tầm Chiêu nghĩ rất có khả năng chính là Đường Bách Khiêm đến đón cô đi.
“Tôi không biết, cô Đường có quen với người đàn ông đó, hơn nữa cô Đường trông có vẻ rất thân với người đàn ông đó, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866331/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.