Đường Lăng vừa mới trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ, lúc định tắm rửa thì chợt nghe thấy tiếng chuông điện thoại, anh ta vắt khăn tắm quanh eo, đi từ nhà tắm ra ngoài, nhìn thấy số điện thoại của Tịch Xuyên bèn nhanh chóng bắt máy.
“Anh cả, anh có biết cách liên hệ với Hàn Nhã Thanh không?” Vừa mới vừa mới nối máy xong, Tịch Xuyên đã nhanh chóng cất tiếng hỏi.
“Sao thế?” Nghe thấy lời của Tịch Xuyên, ánh mắt Đường Lăng tối sầm xuống.
“Anh ba và Hàn Nhã Thanh ly hôn rồi, thư ký Lưu nói Hàn Nhã Thanh đau lòng, em hơi lo lắng...”
“Cậu nói cái gì?” Vẻ nhàn nhã trên gương mặt Đường Lăng lập tức biến mất ngay, trong phút chốc, đôi mắt của anh ta toát ra vẻ sắc xảo và uy nghiêm như chim ưng.
Ở đầu dây bên kia, nghe thấy giọng nói của anh ta, Tịch Xuyên cũng kinh ngạc, có điều anh vẫn dè dặt lặp lại một lần nữa: “Anh ba đột nhiên ly hôn với Hàn Nhã Thanh rồi, chắc chắn Hàn Nhã Thanh sẽ đau lòng lắm, bởi thế em hơi lo lắng cho cô ấy.”
“Đau lòng? Đau lòng à, cô ấy sẽ không đau lòng, người phải đau lòng không phải là cô ấy đâu.” Khóe môi Đường Lăng nhếch lên nở nụ cười lạnh, hừ, kẻ có thể khiến cho người nhà họ Đường đau lòng sợ là còn chưa chào đời nữa.
Hay, hay lắm, ban đầy anh ta đã nói với Dương Tầm Chiêu, nếu như đã kết hôn với Hàn Nhã Thanh thì phải sống cho đàng hoàng, đừng có nghĩ ngợi đến ba cái chuyện viển vông nữa.
Không ngờ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866299/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.