Nhưng Dương Tầm Chiêu đi công tác rồi, cô cũng không tìm được thư ký Lưu, chuyện như thế cô cũng không yên tâm giao cho người khác làm, cho nên nghĩ chỉ có thể đợi Dương Tầm Chiêu về.
Nhưng giờ thư ký Lưu đã đến, chuyện này tất nhiên là có thể hoàn thành mau chóng, tránh việc đến lúc ông cụ Dương đổi ý thì phiền toái rồi.
Hơn nữa giờ cô cũng muốn đi thăm bé cưng Minh Hạo, cho nên chuyện này phải nhanh.
“Thư ký Lưu, có chuyện muốn phiền anh." Hàn Nhã Thanh đặt túi lên bàn, sau đó đưa giấy tờ ông Dương vừa đưa cho cô từ
trong túi ra.
"Bà chủ có chuyện gì thế?" Thư ký Lưu hơi nghi hoặc, bà chủ có chuyện gì nhờ anh ta vậy?
"Anh xem cái này một chút đi." Hàn Nhã Thanh đưa bản hợp đồng chuyện nhượng ông Dương đã ký cho thư ký Lưu.
"Giấy nhượng cổ phần ư?” Thư ký Lưu nhìn một cái liên hoàn toàn kinh sợ, nhìn thấy mặt sau ông cụ đã ký tên liền không nhịn được kinh hô: "Ông cụ đã ký tên rồi ư? Nói cách khác, chỉ cần chữ ký của tổng giám đốc, hoặc con dấu của tổng giám đốc là có thể làm thủ tục rồi, Dương Thị sẽ rất nhanh là của tổng giám đốc, đúng là tốt quá rồi."
Thư ký Lưu giờ phút này quả thực là vừa mừng vừa sợ.
"Ừm”" Hàn Nhã Thanh chậm rãi gật đầu, đối lập với sự kích động của thư ký Lưu, cô tỏ ra rất bình tĩnh.
"Bà chủ, sao cô lại làm được?" Vẻ mặt thư ký Lưu nhìn Hàn Nhã Thanh sùng bái, anh ta biết ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866291/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.