Không tẩy được chắc chắn là vì thuốc không dùng được, cô có dùng sức lau cũng vô dụng, cô làm vậy cho ai xem?
Cô nghĩ anh là đồ ngốc sao?
Hàn Nhã Thanh thầm thở ra một hơi, Dương Tầm Chiêu như vậy làm cho cô sợ hãi, làm cho cô...
Cô không nói sai, cô thật sự không có lừa anh.
Nhưng anh không tin cô, nếu bình thường thì sợ là cô sẽ không để ý đến anh.
"Không phải thuốc giả, bình thường em vẫn dùng." Nhưng lần này Hàn Nhã Thanh lại giải thích.
Không biết vì sao cô không muốn giữa mình và Dương Tầm Chiêu xảy ra chiến tranh bởi vì chuyện khác.
Cô nghĩ hay là vì mình chưa từng thắng Dương Tầm Chiêu, cho nên cô không muốn bị tra tấn.
Dương Tầm Chiêu vẫn híp mắt nhìn cô, hiển nhiên không tin lý do này, dù sao không tẩy được lớp ngụy trang trên mặt là sự
thật.
"Hôm nay ngụy trang ở trên xe học trưởng, dùng đồ của học trưởng." Hàn Nhã Thanh còn giải thích tỉ mỉ hơn.
Thật ra lúc không cởi bỏ được lớp ngụy trang thì Hàn Nhã Thanh đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Chắc chắn đồ của học trưởng không giống với đồ của cô, cho nên thuốc của cô không tẩy được.
Dương Tầm Chiêu hơi giật mình, cô nói xong thì anh lập tức tin tưởng, nhưng cơn tức giận trên mặt lại bốc lên: "Cho nên sau khi em nhìn thấy anh mới cố tình ngụy trang đúng không?”
Cậu ba Dương vốn tạm thời quên mất chuyện này, dù sao cô đã đồng ý tẩy lớp ngụy trang cho anh xem.
Nhưng hiện tại cô không tẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866269/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.