Nhưng anh cũng không thể làm trái lời của ông Lỗ được, hơn nữa, sau khi Đường Bách Khiêm rời đi, ông Lỗ lại gọi tới một cuộc nữa dặn dò anh nhất định phải nghe theo Đường Bách Khiêm, bảo anh phải làm theo những gì mà Đường Bách Khiêm dặn.
Ông Lỗ còn nói lần này Đường Bách Khiêm được cấp trên mời đến để giải quyết một vụ án bí mật cách đây vài năm.
Ông Lỗ nhắc đến vụ án bí mật lại gợi cho anh nhớ đến chuyện của năm năm trước, lúc ấy đã chết rất nhiều người, bao năm trôi qua vẫn không thể phá án.
Thế nên Tào Đình không dám sơ ý.
"Anh ba." Cậu năm Tào thở ra một hơi rồi ấn nhận điện thoại.
"Chuyện gì vậy?" Dương Tầm Chiêu là người thông minh, anh cũng nhận ra chuyện này có gì đó không ổn.
"Anh ba, em đang đi theo bọn họ đây, anh mau tới đi." Cậu năm Tào cố hết sức để khiến giọng nói của mình nghe có vẻ bình tĩnh, không có gì khác thường.
Nhưng lúc này, chiếc xe đằng sau bỗng bóp còi liên tiếp, có lẽ là do anh nhận điện thoại nên đã đi chậm lại.
"Cậu chắc chứ?" Tuy đầu dây bên kia rất ôn ào, tiếng còi xe cũng phần nào che lấp đi nhưng âm thanh khác, nhưng Dương Tầm Chiêu vẫn cảm nhận được vẻ gì đó gượng gạo trong giọng nói của cậu năm Tào.
Anh cảm thấy cậu năm Tào đang nói dối.
Nhưng anh lại không muốn tin là Tào Du lại lừa mình.
Tào du nghe giọng của Dương Tầm Chiêu thì mí mắt lại giật vài cái, anh cũng rất muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866261/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.