Dương Tầm Chiêu chuyển tư liệu xong, vừa hay nghe thấy tiếng mở cửa, Hàn Nhã Thanh đã sửa soạn xong bước ra.
Dương Tầm Chiêu cất điện thoại đi, đi tới, rất tự nhiên vòng tay ôm lấy eo của Hàn Nhã Thanh, trên mặt anh không có bất cứ sự khác thường nào: “Đi thôi, đi ăn cơm.”
Động tác của anh rất tự nhiên, nhưng Hàn Nhã Thanh lại cảm thấy bàn tay của anh đặt ở trên eo cô có hơi siết chặt, giống như có một tia căng thẳng, lại giống như có một tia lo lắng.
Căng thẳng? Lo lắng? Anh đang căng thẳng điều gì? Lo lắng chuyện gì?
Từ trước đến nay, sự chuyên nghiệp của Hàn Nhã Thanh đều dùng khi cần, đối với người thân, với bạn bè, cô hy vọng giống như ở chung ở với người thường.
Kết hôn với anh lâu như vậy, trừ tình huống đặc biệt ra, cô chưa từng thăm dò tâm tư của anh, cô cảm thấy mỗi người đều có chuyện riêng của mình, thăm dò chuyện riêng tư của người khác chính là không tôn trọng người ta.
Cho nên lần này, Hàn Nhã Thanh cũng không có tiếp tục quan sát cái gì nữa, càng không có hỏi nhiều, theo anh rời khỏi phòng.
Thành phố A.
“Cậu tra người này đến trung tâm giám định DNA nào?” Đường Lăng đưa bức ảnh của Thụy cho Tiểu Hổ: “Nghĩ cách đổi báo cáo giám định.”
Đường Lăng biết, Thụy là sát thủ chuyên nghiệp, làm chuyện chắc chắn cực kỳ cẩn thận, khi làm giám định, anh ta chắc chắn sẽ ở một bên nhìn, cho nên, chỉ có thể đổi báo cáo giám định.
“Được.” Tiểu Hổ không có bất cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866242/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.