Dương Tầm Chiêu bước ra khỏi cửa phòng thì trực tiếp quẹo qua trái, chỉ là vừa mới đi được một bước, khóe môi của anh hơi câu lên, sau đó lại đi sang phòng ở bên phải.
Thư ký Lý đặt phòng chắc chắn là hai phòng kế nhau, nhưng ba căn phòng liền kề ở tầng này đều là dãy phòng tổng thống, vì vậy anh cực kỳ nghi ngờ là cô đã đổi phòng.
Không thể không nói, cậu ba Dương đoán rất đúng.
Mở cửa ra, cậu ba Dương đi đến cửa của một căn phòng ở bên phải dùng sức gõ, giọng nói âm trầm, mang theo nguy hiểm đủ để người khác phải sợ hãi.
Hàn Nhã Thanh đang ở trong phòng uống nước, tay cầm ly nước của cô hơi nắm chặt lại, tốc độ này của anh quả thật rất nhanh, hơn nữa cô đã đổi sang phòng khác, hiển nhiên là không bị ảnh hưởng từ anh chút nào.
Nhưng mà Hàn Nhã Thanh lại không lên tiếng, đương nhiên chắc chắn càng không có khả năng mở cửa ra cho anh.
Cậu ba Dương đứng ở ngoài cửa, không nghe được âm thanh cũng không cảm thấy bất ngờ tí nào, cũng không nghi ngờ là Hàn Nhã Thanh không có ở trong phòng. Độ cong nơi khóe môi của anh chậm rãi tăng lên, ẩn ẩn nhiều hơn mấy phần mị hoặc quỷ di.
“Em muốn tự mình mở cửa hay để tôi kêu người khác mở cửa?” Cậu ba Dương lên tiếng lần nữa, giọng nói rõ ràng trầm hơn mấy phần, nhưng mà nghe ra thì lại càng thêm nguy hiểm.
Hàn Nhã Thanh ở trong phòng nghe thấy giọng nói kia cũng đều cảm thấy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866230/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.