“Tất nhiên rôi, Dương Tầm Chiêu, anh đừng đề cao bản thân quá, Thanh Thanh rất thích bó hoa mà tối qua tôi tặng cho cô ấy, chúng tôi còn trò chuyện rất vui vẻ nữa, nếu cạnh tranh công bằng, để chính Thanh Thanh lựa chọn, chưa chắc cô ấy đã chọn anh, có thể cô ấy sẽ chọn tôi, nên người không có cơ hội không phải là tôi, mà là anh đó.” Dù ở trong tình huống này, Liên Cung vẫn không thể chịu thua trước mặt Dương Tầm Chiêu được.
Hơn nữa anh cảm thấy Dương Tầm Chiêu quá ngông cuồng, ngang ngược, chỉ biết cưỡng ép Hàn Nhã Thanh, cùng lắm cô chỉ sợ anh ta thôi, chứ không thể nào thích anh ta được.
Lần này, Dương Tầm Chiêu không nói gì hết, chỉ lạnh nhạt nhìn lướt qua anh ta, rồi lấy ra một cuốn sổ màu đỏ, ném tới trước mặt anh ta.
“Thứ gì thế?” Liên Cung vốn không vừa ý, nên chỉ dùng khóe mắt nhìn lướt qua đó.
Nhưng vừa nhìn lướt qua đó, anh đã hoàn toàn sửng sốt, rồi vội vàng nhìn lại, anh nhìn chằm chằm cuốn sổ màu đỏ này nửa ngày, rồi mới vươn tay cầm lên, mở nó ra.
Liên Cung vừa mở cuốn sổ màu đỏ này ra, đã nhìn thấy tấm ảnh và hai cái tên nằm trên đó, khóe miệng anh giật giật, khóe mắt cũng co giật mấy lần, nhưng không nói ra được một chữ.
Sau đó anh đóng cuốn sổ này lại, nhìn chằm chằm năm chữ trên cuốn sổ màu đỏ này nửa ngày, như thể không nhận ra ba chữ này.
Năm chữ này rất bình thường nhưng lại không bình thường - Giấy chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866199/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.