Đêm qua, cô đã dùng cánh tay mỏng manh này để khống chế tổng giám đốc Lý, cánh tay mỏng manh này của cô dùng dao gọt hoa quả rất giỏi, làm rách quần áo của Lưu Cầm, dọa cho cô ta một trận.
Mà lúc này lại không thể giết chết một con gián?
Giả vờ, anh nhìn cô tiếp tục giả vờ. Anh muốn xem xem cô có thể giả vờ đến lúc nào nữa?
“Em đang muốn trốn tôi đấy à?” Dương Tầm Chiêu không vạch trần cô, ánh mắt nhìn cô hơi híp lại, còn kèm theo hơi thở nguy hiểm.
“Không thể nói như vậy được, đêm qua em say, không nhớ gì nữa, mọi chuyện không thể chỉ dựa vào lời nói của anh, đúng không?” Hàn Nhã Thanh vô tội nhìn anh, gương mặt còn tỏ vẻ bất lực, ý của cô rất rõ ràng là, chuyện này không thể chỉ nghe từ một phía bên anh được, đương nhiên Hàn Nhã Thanh cũng biết rất rõ, chuyện này không thể có người nào khác làm chứng, vì vậy anh cũng không thể làm gì khác được.
Chuyện này chỉ có thể như vậy mà thôi.
“Em cảm thấy chúng ta nên tuân theo sự thật khách quan.” Hàn Nhã Thanh nghĩ một lúc rồi nói thêm, sự thật khách quan là, cô là một cô gái yếu đuối anh là một người đàn ông, chuyện này nói cho ai thì người đó cũng chẳng tin cô là người cưỡng ép anh đâu.
Dù sao thì chuyện này không thể có nhân chứng, không thể có chứng cứ, cô có gì mà phải sợ chứ?
Hàn Nhã Thanh nghĩ vậy, cô không thừa nhận nữa, anh có thể làm gì cô chứ?
“Tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866170/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.