"Không để tâm." Đường Lăng nhướng mày, chậm rãi bổ xung thêm một câu.
Thật ra đây đã là sự thật mà moi người đều biết, vậy nên giờ phút này Đường Lăng nói ra lời này cũng giống như cố ý kích thích Dương Tầm Chiêu.
Sắc mặt Dương Tầm Chiêu đã gân như chìm đến đáy.
"Chị dâu, sao lại uống trà một mình?” Cậu năm Tào nhìn Hàn Nhã Thanh đang uống trà một mình ở bên cạnh, cuối cũng vẫn không nhịn được, chủ động đi qua chào hỏi.
Giờ phút này, giọng điệu của anh ta đã không mang theo vẻ khinh thường như lúc trước, mà là mang theo vài phần nhiệt tình rất rõ ràng.
Hàn Nhã Thanh nghe thấy cách xưng hô của anh ta, cô hơi sững người một chút, sau khi cô kết hôn với Dương Tâm Chiêu, chỉ gặp cậu năm Tào hai lần.
Không, chính xác mà nói thì cậu năm Tào chỉ gặp cô một lần, vì một lần trong đó là lân cô đi đến cục cảnh sát phá án, đã hóa trang nên hoàn toàn khác với bây giờ.
Cậu năm Tào không thể nào nhận ra.
Ngoại trừ lần phá án ở cục cảnh sát kia, cũng chỉ có ở tiệc rượu của cậu Liên.
Lần đó, lúc cô gặp cậu năm Tào, cậu năm Tào luôn môm gọi cô là cô Hàn, nghe thế nào cũng giống như xem thường cô.
Bây giờ anh ta lại gọi cô là chị dâu?
Cậu năm Tào gọi cô là chị dâu, Hàn Nhã Thanh biết rõ điêu này có nghĩa là gì.
Hơn nữa, giọng điệu của cậu năm Tào lúc này tại sao lại nhiệt tình như vậy? Nhiệt tình một cách quái dị...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866155/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.