Trong bức ảnh được chụp từ góc nơi thư ký Lưu đang đứng, Bùi Dật Duy nắm lấy cổ tay của Hàn Nhã Thanh, Hàn Nhã Thanh khẽ cúi đầu đứng trước mặt Bùi Dật Duy, không nhìn thấy được thần sắc trên mặt cô, chỉ nhìn từ bức ảnh thì giống như là đang mang theo vài phần e thẹn vậy.
Hơn nữa bởi vì Bùi Dật Duy nắm lấy cổ tay của cô, khoảng cách của hai người vốn đã có chút gân, lúc này trong bức ảnh dưới góc chụp của thư ký Lưu, khoảng cách của hai người càng gần hơn nữa, nhìn hai người giống như là sắp dán vào nhau luôn rồi vậy.
Thư ký Lưu đã gửi một tấm ảnh như vậy cho Dương Tâm Chiêu!!
Dương Tầm Chiêu vừa xuống máy bay, khi nhận được tấm ảnh do thư ký Lưu gửi tới, đôi con ngươi của anh lập tức híp lại.
“Cậu là người chết sao?” Sau khi Dương Tâm Chiêu gọi cho thư ký Lưu, một câu lạnh băng đến kinh người.
Thư ký Lưu hung hăng hít một hơi lạnh, anh ta không phải là người chết, nhưng trong tình huống này anh ta có thể làm sao đây?
Đi kéo bà chủ về sao?
Anh ta cũng không có cái gan đó a!
“Đưa điện thoại cho cô ấy.” Thư ký Lưu đang suy nghĩ, thì thanh âm lạnh giá đến thấu xương của Dương Tầm Chiêu lại truyền tới.
“Ò, dạ được.” Thư ký Lưu phản ứng nhanh, lập tức hiểu ý của Tổng giám đốc nhà mình, chỉ là thư ký Lưu cảm thấy có chút kỳ lạ, tại sao Tổng giám đốc không trực tiếp gọi điện thoại cho bà chủ chứ?
Tổng giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866131/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.