Rõ ràng là cho đến bây giờ, Dụ Vỹ Luân vẫn còn chưa tin tưởng những gì mà Lưu Vũ đã nói.
Dụ Vỹ Luân không biết là giờ phút này anh ta giống như làm một con tép riu nhãi nhép.
"Anh Dụ, anh cũng thật sự quá đề cao bản thân mình rồi." Dương Tâm Chiêu hờ hững quét mắt nhìn anh ta một cái, trong cái nhìn kia rõ ràng không có bất kỳ cảm xúc gì, nhưng mà lại có thể khiến cho sự khinh thường của Dụ Vỹ Luân trực tiếp tan thành mây khói.
".." Dụ Vỹ Luân im lặng đối diện với đôi mắt của Dương Tâm Chiêu, càng cảm thấy sợ hãi hơn, trong lúc nhất thời cũng không dám nói ra một chữ nào.
Rõ ràng là ánh mắt của Dương Tâm Chiêu không có bất kỳ cảm xúc nào, nhưng mà anh ta vẫn cảm giác được một cỗ sát ý kiến cho người ta rùng mình.
Dương Tâm Chiêu muốn giết anh ta? Tại sao chứ? Cho đến bây giờ anh ta cũng không có làm gì đắc tội với Dương Tâm Chiêu.
Đương nhiên cho dù Dương Tâm Chiêu hôn Hàn Nhã Thanh ở trước mặt của tất cả mọi người, Dụ Vỹ Luân cũng không thể nào nghĩ đến đến có liên quan đến Hàn Nhã Thanh, không thể nào nghĩ đến Dương Tâm Chiêu sẽ vì Hàn Nhã Thanh mà muốn giết anh ta.
Ngay cả nhìn mà Dương Tâm Chiêu cũng không muốn tiếp tục nhìn Dụ Vỹ Luân một chút, dẫn theo Hàn Nhã Thanh trực tiếp rời đi.
Một lát sau, mọi người mới lấy lại tinh thân, mấy người phụ nữ điên cuồng hét lên.
Có ảo não, có phân nộ, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866121/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.