"Anh, anh không phải nói mẹ sẽ giúp chúng ta bắt cóc một người ba sao? Nhưng sao em lại có cảm giác giống như mẹ bị bắt
cóc vậy?” Hàn Nhã Thanh rời đi, Đường Vũ Kỳ cũng không khóc, chỉ là trên mặt vẫn mang theo chút bất mãn, sau đó cô nhóc trực tiếp đem loại này bất mãn chuyển đến trên người anh trai nhà mình.
"Em phải hiểu, cái này gọi là giai đoạn đầu của việc đầu tư, có giai đoạn đầu mới có nhận được lợi nhuận ở giai đoạn sau!”
Đường Minh Hạo giảng đạo lý rõ ràng. Hứa Dinh Dinh nghe vậy, khóe môi giật giật, thằng nhóc này tuổi còn nhỏ thật đúng là hiểu biết không ít, nói cũng thật sự có ly.
“Anh chắc chắn sẽ có lợi nhuận sao?” Đường Vũ Kỳ rõ ràng là không tiếp chiêu của thằng nhóc.
"Đương nhiên, chỉ cần mẹ muốn, có cái gì là không thể!” Mặc dù Đường Minh Hạo ngày thường giống như có chút ghét bỏ Hàn Nhã Thanh, nhưng thật lòng lại rất sùng bái cô.
"Nhưng em cảm thấy mẹ không nghĩ như vậy!” Một câu này của Đường Vũ Kỳ đã trực tiếp nói thẳng đến bản chất của vấn đề. Hứa Dinh Dinh giật mình, cô vẫn cho là Đường Minh Hạo thông minh, mà Đường Vũ Kỳ dễ thương và đáng yêu, chỉ là một cô bé thích ăn hàng.
Nhưng lúc này nhìn qua Đường Vũ Kỳ, cô đột nhiên có một loại cảm giác... giả heo ăn thịt hổ.
Giống hệt như Hàn Nhã Thanh.
Quả nhiên, Hàn Nhã Thanh sinh ra, không có một đứa bé nào là tầm thường.
Đường Minh Hạo cũng sửng sốt, có chút kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866114/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.