Không cần đoán Tào Du cũng biết anh ba gọi điện thoại cho ai, chắc chắn là gọi cho Thạch, đó là thế lực bí mật của anh.
Nhưng thân phận và năng lực của người phụ nữ kia cũng xứng để anh ba sử dụng những người này.
“Anh ba, khi nãy em đã cho người điều tra, xe là của Dụ Vỹ Phàm, có lẽ người rời đi cùng cô ấy là Dụ Vỹ Phàm, anh ta xuất hiện đúng lúc này, không biết là trùng hợp hay là?”
“Dụ Vỹ Phàm, em cũng có hiểu ít nhiều, tính cách của anh ta chắc chắn sẽ không chủ động giúp đỡ người khác như vậy, trừ khi quan hệ không bình thường hoặc có tình huống đặc biệt gì thôi.”
“Bom giả cô ấy sử dụng ở lối ra, còn có đạo cụ máu đều là thứ trên vũ hội hoá trang của cậu Liên, cô ấy có thể có quan hệ gì
với cậu Liên không?”
Đương nhiên cậu năm Tào cũng không rảnh rỗi, chẳng mấy chốc đã điều tra được rất nhiều chuyện.
Dương Tâm Chiêu im lặng, nhưng con ngươi u ám lại sâu không lường được, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Cậu năm Tào hơi ngơ ngác, đột nhiên nhận ra hình như những gì minh nói khi nãy cũng không có bao nhiêu tác dụng. Thạch ra mặt, cho dù người phụ nữ kia có bản lĩnh lên trời xuống đất chắc chắn cũng sẽ trốn không thoát, tin rằng chẳng mấy chốc cô sẽ bị Thạch bắt về, đến lúc đó...
Lầu ba.
“Cậu Liên, bây giờ phải làm sao đây?” Nhìn thấy tình cảnh lộn xộn, mọi người đều hoảng hột.
Vũ hội hoá trang cậu Liên tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866077/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.