Mộng Nhược Đình thấy nhìn thấy Hàn Nhã Thanh thì cũng bất ngờ, chớp chớp mắt, trên nét mặt hiện rõ vài phân hoài nghi: “Cô là người giúp việc mới à?”
Hàn Nhã Thanh hơi ngạc nhiên, cô không trả lời, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Dù gì mối quan hệ giữa cô và Dương Tầm Chiêu cũng hơi phức tạp, những lời này, cô thực sự không biết có nên nói hay không.
“Vừa hay, cô chuyển giúp tôi đồ bên ngoài vào đây đi.” Hàn Nhã Thanh không phủ nhận, Mộng Nhược Đình liền cho rằng cô thực sự là người giúp việc.
Hàn Nhã Thanh liếc qua thấy chiếc vali hành lý mà Mộng Nhược Đình đẩy vào đã đủ to rồi, cô ta mang theo bao nhiêu đồ theo vậy?
Mộng Nhược Đình đã tất tả đi ra ngoài cổng rồi, Hàn Nhã Thanh liền đi theo ra.
Chỉ là, lúc Hàn Nhã Thanh ra khỏi cửa, không cẩn thận kéo theo cửa nhà khiến nó đóng sập vào.
Bên ngoài, còn có hai chiếc vali và một chiếc túi, Mộng Nhược Đình tự mình nhấc túi và đẩy một cái vali đi, Hàn Nhã Thanh bèn giúp cô ta đẩy nốt chiếc vali còn lại.
Động tác của Mộng Nhược Đình rất nhanh nhẹn, đi phía trước cô, bước ra bên ngoài cửa.
Vừa nãy Mộng Nhược Đình tự mở cửa đi vào, Hàn Nhã Thanh nghĩ chắc cô ta biết được mật khẩu, chỉ là, Mộng Nhược Đình không hề nhập mật khẩu, mà trực tiếp dùng vân tay để mở khóa.
Mắt Hàn Nhã Thanh lóe lên tia sáng rồi biến mất, cô là vợ hợp pháp của Dương Tầm Chiêu, nhưng đến tận bây giờ, cô cũng chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866057/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.