Sở Bách Hà càng phiền muộn, đầu hơi cúi xuống đi vê một chỗ ngồi trống,ngồi xuống nhìn giấy và bút ở trước mặt, đầu của cô ta bắt đầu đau rồi, không phải là giả vờ, mà là đau thật.
Từ nhỏ, cô ta cứ nhìn thấy sách là đau đầu!!
Lần này nên phải làm sao đây? Thanh Thanh sợ là cũng không ngờ Dương Tầm Chiêu lại có chiêu này, xem ra lân này Thanh
Thanh nhà cô ta tính sai rồi.
Đợi đã
Khi trên đường đến Dương Thị, Thanh Thanh nhà cô ta trừ đưa cho cô 5 bản thiết kế ra, còn chưa cô ta xem một bản khác, lúc đó Thanh Thanh nói vì để đề phòng vạn nhất, cần thì dùng!
Cô ta nói mà, Thanh Thanh nhà cô ta sao có thể tính sai được chứ?
Thanh Thanh nhà cô ta mặc kệ làm chuyện gì, đều luôn chuẩn bị hai kế hoạch!
Cô ta vốn không cho là đúng, có điều để hợp tác với một công ty, còn phải bày ra nhiều trò như thế, vì thế lúc đó cô ta không xem quá nghiêm túc.
Nhưng thiết kế đó của Thanh Thanh thật sự rất xuất sắc, vừa nhìn thì có thể khiến người ta kinh diễm, cho nên cô ta vẫn nhớ.
Cô ta mặc dù không biết thiết kế, nhưng tốt xấu gì vẽ tranh vẫn được, cô ta vẽ mô phỏng lại thiết kế của Thanh Thanh thì không có vấn đề gì.
Dương Tầm Chiêu luôn chú ý đến Sở Bách Hà, nhìn thấy cô ta vài phút trước mặt mày còn ủ rũ, đau khổ chán chường, nhưng
vài phút sau đột nhiên vui vẻ ra mặt, kinh hỷ như phát cuồng vậy?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866049/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.