Hoạt động của Dương Thị bắt đầu từ chiều, thời gian vẫn còn sớm.
Tối qua Dương Tầm Chiêu đi cả đêm không vê, Hàn Nhã Thanh cũng cả đêm không ngủ, ngày hôm qua Dương Tầm Chiêu đột nhiên đến công ty đón cô, bản thiết kế của cô còn chưa vẽ xong, tối hôm qua sau khi về mới vội làm nốt.
Hàn Nhã Thanh đi làm một chiếc sim mới trước, cô lần lượt gọi điện thoại cho ông cụ Hàn và Hứa Dinh Dinh, nói cho họ chuyện cô đổi số điện thoại.
Sau đó Hàn Nhã Thanh lại dùng số điện thoại mới gọi một cuộc cho Dương Tầm Chiêu, nhưng Dương Tầm Chiêu không có nghe máy.
Hàn Nhã Thanh bèn theo kế hoạch ban đầu, đi đến sân bay đón Sở Bách Hà.
“Thanh Thanh, em vớ lung tung bắt chị đi cứu nguy thật sự thích hợp sao?” Sở Bách Hà lên xe, hơi nhíu mày nhìn Hàn Nhã Thanh: “Phải, chị học thiết kế 4 năm ở đại học R, nhưng em biết rõ nhất, đó chỉ là cái mã thôi, chị không phải em, không có thiên phú trong phiên diện thiết kế, cho nên trong 4 năm đó chị không có học được một chút kiến thức về lĩnh vực thiết kế, em bây giờ bảo chị làm nhà thiết kế chủ chốt của Hàn Thị, điều này không phải muốn lấy mạng của chị sao?”
Thân phận chân chính của bọn họ không thể công khai, cho nên cần một thân phận khác che đậy, tư liệu dùng để che đậy thân phận nhất định phải hoàn chỉnh.
Sở Bách Hà ban đầu chọn học thiết kế ở đại học R cũng là vì khi đó Mộ Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866045/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.