Nhìn cái cách cô ấy đối xử với ông cụ Hàn là biết, nếu như nhà họ Hàn xảy ra chuyện gì, chắc chắn cô ấy sẽ không phớt lờ, bởi thế, anh rất nóng lòng chờ đợi những chuyện sắp đến.
Chuyện này xem như đã được quyết định như vậy rồi, mặc dù Kiều Thiên Lý rất bất mãn, trong lòng sốt ruột, nhưng lại không dám nói thêm nữa. Cô ta nhìn Dương Tầm Chiêu, ánh mắt bộc bộ ra vẻ ai oán và tủi thân. Trước giờ cô ta luôn nghĩ rằng Dương Tầm Chiêu đối xử với mình rất đặc biệt, dù gì năm ấy cô cũng đã giúp đỡ mẹ của anh, còn cứu anh nữa.
Trước đó, đúng là anh ấy đối xử với cô khá tốt.Trước đây, cô có thể “tùy tiện” đề cập đến chuyện đầu tư với anh, anh sẽ đồng ý ngay, nhưng bây giờ sao anh ấy lại công khai gọi đấu thầu kia chứ, mặc dù người nói ra cách này là Dương Tâm Trung, ông cụ Dương là người quyết định, anh ấy cũng có thể phản đối kia mà. Hồi trước, vì một câu nói của Hàn Nhã Thanh mà anh còn chẳng buồn nhìn bản thảo thiết kế của cô nữa?
Tại sao thế? Tại sao anh lại thay đổi như vậy?
Lúc Kiều Thiên Lý quay đầu sang nhìn Hàn Nhã Thanh, mặc dù cô ta đã cố gắng kêm chế, nhưng vẫn không nén được cơn giận trong lòng.
Hàn Nhã Thanh ngẩng đầu nhìn cô ta, khóe môi nhếch lên, nở một nụ cười.
Sớm muộn gì chúng ta cũng phải tính sổ hết nợ nần mà thôi, đây mới chỉ là bắt đầu, nếu như sau này Kiều Thiên Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866015/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.