Ánh mắt của Dương Tầm Chiêu hơi lóe lên, khoảnh khắc tiếp theo, ngón tay thon dài của anh bỗng di chuyển đến màn hình điện thoại, hướng đến nút nghe màu xanh.
Chỉ cần ngón tay của anh chạm nhẹ một cái, điện thoại có thể kết nối rồi...
Vào lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Hàn Nhã Thanh xuất hiện ở trước cửa phòng.
Hàn Nhã Thanh nhìn thấy anh đang cầm điện thoại của cô, đang muốn nghe điện thoại của cô, trong nháy mắt đó, Hàn Nhã Thanh hít một ngụm khí lạnh.
“Là điện thoại của tôi sao?” Hàn Nhã Thanh cố gắng đè nén kích động muốn bay đến giật lại điện thoại, cô biết, lúc này cô đi cướp điện thoại, sẽ chỉ khiến anh càng thêm nghi ngờ.
Hàn Nhã Thanh lúc này giả vờ như không có gì đi vào, đi đến trước mặt của anh.
Khi lại gần lúc Hàn Nhã Thanh nhìn thấy trên màn hình của cô hiện thị ba chữ đại bảo bối thì trái tim cô cũng run nhẹ, quả nhiên là bảo bối nhà cô gọi đến, nếu như cuộc gọi này bị Dương Tâm Chiêu nghe thì...
Nếu Dương Tâm Chiêu không phải người đàn ông 5 năm trước còn tốt, nếu như thật sự là anh, vậy thì có thể sẽ lộ ra hết.
Trong lòng Hàn Nhã Thanh cũng run sợ, nhưng trên mặt lại không có lộ ra bất cứ điều khác thường nào, chỉ chìa tay một cách tự nhiên, muốn lấy lại điện thoại của cô.
Dương Tầm Chiêu ngước lên nhìn cô, ánh mắt tối sầm lại!
Anh không có trả điện thoại lại cho cô, tuy biểu hiện của cô rất tự nhiên, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866001/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.