“Chúng ta vẫn chưa động phòng.” Môi Dương Tâm Chiêu kê bên tại cô, hạ giọng nói, trong âm thanh mang theo sự quyến rũ mê người.
Ban đầu lấy cô quả thật bởi vì anh nghỉ ngờ cô là người phụ nữ năm năm trước, nhưng có một chuyện anh chưa từng nói với cô, Dương Tâm Chiêu anh một khi đã kết hôn thì không có ý định ly hôn.
Cho nên, đối với chuyện nên có giữa hai vợ chồng, anh cảm thấy không nên thiếu.
Bởi vì kể từ khi bắt đầu anh liền biết bản thân mình không bài xích cô. Anh không thích người phụ nữ khác tới gần, nhưng lại thích loại cảm giác khi kê cận cô.
“Anh đã từng nói giữa chúng ta là hôn nhân hợp đồng, không thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.” Hàn Nhã Thanh cả kinh, cơ thể cứng đờ, thật không ngờ chuyện mà anh nói là cái này.
“Tôi nói lời này khi nào?” Lông mày Dương Tầm Chiêu nhíu lại, anh không nhớ bản thân mình đã từng nói những lời này, đó tuyệt đối không phải lời anh nói ra.
Trong lúc nói chuyện, khuôn mặt Dương Tầm Chiêu kề đến gáy cô, ngửi mùi hương cơ thể trên người cô, cảm thấy vô cùng dễ chịu. Cô dường như không thích dùng nước hoa, trên cơ thể lúc nào cũng là mùi hương tự nhiên nhàn nhạt này.
Anh đã uống rượu, trong hơi thở mang theo mùi rượu nhàn nhạt. Hàn Nhã Thanh không động đến một giọt rượu nào. Có một loại người chỉ cần ngửi thấy mùi rượu liền say. Hàn Nhã Thanh không đến nỗi vừa ngừi thấy đã say, nhưng chỉ cần uổng một ngụm nhỏ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/865991/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.