Tần Gia Uy mở sắp hồ sơ ra xem, cặp mắt đầy sát khí của anh hiện lên vẻ nghi ngờ.
"Cậu thật sự sẽ làm như vậy."
Tần Gia Uy nhìn Tràn Hạo nói với vẻ kinh ngạc, Tràn Hạo không nói gì anh chỉ gật đầu khẩn định.
Tần Gia Uy khép sắp hồ sơ lại, anh đứng lên không nói gì đi ra ngoài.
Thuộc hạ của Tần Gia Uy thấy lão đại đứng lên chuẩn bị rời đi, họ lập tức cung kính bước theo sau anh.
Tần Gia Uy làm đám người của Tràn Hạo bỡ ngỡ với hành động ngạo mạn của anh, trong lòng họ không hiểu thái độ của Tần Gia Uy là gì.
Nét mặt bình tĩnh của Tràn Hạo không hề đổi sắc trước hành động này của Tần Gia Uy, anh vẫn thản nhiên ngồi đó.
Tần Gia Vỹ bước theo sau anh hai của mình, trong lòng mang theo một bụng ngờ vực.
Tần Gia Uy vừa bước đến cửa, anh đột nhiên dừng buớc chân của mình lại, giọng nói trầm trầm của anh vang lên.
"Gia Duyên chờ cậu đã lâu, mau lên tầng hai gặp em ấy."
Lời nói của Tần Gia Uy không chỉ làm Tạ Chánh, Doãn Kỳ và Phó Cảnh kinh ngạc trong lòng, ngay cả Tần Gia Vỹ cũng bất ngờ với sự thay đổi của anh.
Ngược lại với mọi người Tràn Hạo không hề kinh ngạc, anh biết trước Tần Gia Uy sẽ không phản đối, khi Tần Gia Uy đồng ý gặp mặt của anh.
Tràn Hạo đứng lên bước nhanh lên tầng hai, trong lòng anh nôn nóng hơn bất cứ lúc nào.
Đã lâu anh không được gặp cô, chỉ cần nghĩ đến Gia Duyên và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-ong-hoang-lang-giai-tri/1485561/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.