Mã Lung Linh nhìn thấy Tràn Hạo như vậy trong lòng cô không còn hy vọng Tràn Hạo sẽ tha cho anh cô.
"Các người về đi, chuyện hôm nay xem như chưa từng xảy ra."
Giọng nói dịu dàng của Gia Duyên vang lên từ trên giường bênh, làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc quay đầu lại nhìn cô.
Tràn Hạo nhìn thấy Gia Duyên ngồi dậy, anh liền đứng lên bước tới ngồi xuống giường bên cạnh của cô.
Tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của Gia Duyên.
"Họ đã làm ồn đến em?."
Tràn Hạo cất giọng không vui lên hỏi Gia Duyên, giọng nói đều đều nhỏ nhẹ khác một trời một vực với giọng nói ma quỷ vừa rồi.
Gia Duyên cười nhẹ nhìn Tràn Hạo lắc đầu, tay cô cầm lấy bàn tay to lớn ấm áp của anh.
"Hạo, người nên chết cũng đã chết, đừng truy cứu chuyện này nữa sẽ làm Nam ca khó xử."
Gia Duyên vừa nói vừa dùng bàn tay mềm mại của mình, vỗ nhẹ nhẹ lên mu bàn tay của anh.
Tràn Hạo nghe cô nói vậy liền đảo cặp mắt uyên thâm của mình lên người của Nam Liệt.
Anh biết tuy Nam Liệt không lên tiếng bênh vực Bạch Tử Long, nhưng dù sao Bạch Tử Long cũng là anh em cùng chung hoạn nạn với anh.
Cũng giống như Tạ Chánh, Minh Nguyệt, Phó Cảnh và Doãn Kỳ, nếu họ gặp chuyện anh cũng sẽ xót xa trong lòng.
"Hôm nay nể tình của Gia Duyên, các người hãy về đi."
Giọng nói miễn cưỡng của Tràn Hạo làm Mã Lung Linh thở phào nhẹ nhõm, cô lập tức bước tới đỡ lấy Bạch Tử Long lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-ong-hoang-lang-giai-tri/1485522/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.