Hàn Vân Phong nhìn chằm chằm cô như vậy , dường như xuyên qua cô để tìm kiếm một bóng hình nào đó......
Năm đó, khi anh mười ba tuổi, lần đầu tiên anh gặp cô là trong một buổi triển lãm từ thiện về đồ cổ.
Khi đó cô mặc một chiếc váy công chúa màu trắng, mái tóc xoăn tự nhiên buộc đuôi ngựa được thắt bằng một chiếc nơ hồng. Bàn tay mềm mại của cô đang nhảy nhót trên những phím đàn piano....
Anh nhìn cô chăm chú....
Kết thúc bản nhạc, cô quay đầu cúi chào khán giả để lộ ra hai má lúm đồng tiền dễ thương. Đôi mắt to tròn sáng long lanh đang nhìn khán giả không một chút sợ sệt đám đông.
Cô giống hệt như một nàng công chúa vậy.....
Anh nhìn cô chăm chú, trái tim đập liên hồi..thịch...thịch...thịch....
Kể từ giờ phút ấy, anh đã biết được rằng trái tim của mình đã thích cô, yêu cô và muốn sau này cô sẽ làm vợ của mình.
Ông trời se duyên... khi ba anh dẫn anh đến bên cạng ba con cô mà giới thiệu rằng
''Vân Phong, con hãy qua chào chú Hồ đi nào!''
Trái tim anh đang đánh trống khua chiên ở trong lòng , vui mừng không kể xiết
''Cháu chào chú Hồ, cháu tên Hàn Vân Phong là con trai của ba cháu - Hàn Long.''
Hồ Nhất Phi gật đầu mỉm cười
''Chào cậu, tớ tên Hồ Tuyết Liên, năm nay tớ 8 tuổi. Cậu là con trai của chú Hàn thật hả ????''
Cô đứng bên cạnh ba mình mà hỏi anh khiến cho tim anh hẫng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-han-tong/3066862/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.