Chương trước
Chương sau
Hồ Tuyết Liên cảm thấy chuyện này không ổn nhưng không còn cách nào cả đành phải mở miệng hỏi.

Nhưng thật không ngờ thỏa thuận mà hắn ta nói khiến cô muốn nổ tung. hắn ta vậy mà dám đưa ra yêu cầu bắt cô phải ở chung một chỗ với hắn, làm thư kí riêng cho hắn.

Hồ Tuyết Liên từ xưa đến nay giả vờ chịu thiệt trước mặt người khác nhưng cô lại có đầy mưu mẹo khiến kẻ bắt nạt cô phải nhận trái đắng.Hứa Lưu Ly cũng không phải là ngoại lệ.

Suy đi tính lại thì cô cũng không có lỗ, làm thư kí riêng cho hắn thì kế hoạch thăm dò rồi đánh bại tập đoàn Hàn thị sẽ nhanh chóng được hoàn thành hơn. Còn chuyện ở chung với hắn, nếu hắn dám làm gì cô thì lập tức cô sẽ xử luôn cả tám đời tổ tông nhà hắn.

Sau một hồi đắn đo suy nghĩ , cô mới gật đầu đồng ý.

Nhưng 'ở chung ' mà hắn nói chỉ là ở chung trong bệt thự. Cô sẽ ở phòng của hắn. Còn hắn sẽ ở phòng ngay bên cạnh. Hồ Tuyết Liên không hiểu nổi tại sao Hàn Vân Phong lại làm vậy. Muốn cô ở trong biệt thự chỉ cần sang phòng bên cạnh của hắn là được rồi. Tại sao lại còn phải chuyển đi chuyển lại cho phức tạp cơ chứ.

Suy nghĩ mãi mà không ra đáp án. Cô trực tiếp vứt nó ra sau đầu, không nghĩ đến nữa.

Hồ Tuyết Liên đến công ty của Hàn Vân Phong làm việc, mọi việc cũng chỉ là rót nước pha trà cho hắn, xắp xếp thời gian biểu cho hắn. Thỉnh thoảng thì đi dịch một số văn kiện cho hắn mà thôi. Công việc này khiến cô cảm thấy tẻ nhạt vô cùng.

Nhưng một số người trong công ty lại có thành kiến với cô, đặc biệt là Lý Lệ - quản lý cấp cao thuộc phòng kĩ thuật luôn muốn tìm lí do để bắt bẻ cô.

Thực ra Lý Lệ thích Hàn Vân Phong, chuyện này ai ai trong công ty cũng biết.

Ngày trước là Tống Đa Đa với cô ta đối đầu không ngừng nghỉ, bây giờ Tống Đa Đa đã bị cách chức.

Lý Lệ chưa kịp đốt pháo ăn mừng thì cô tới.

Lý Lệ cứ tưởng rằng vị trí Hàn thiếu phu nhân sẽ thuộc về cô ta, bây giờ tự dưng lại có một Hứa Hân Hoan nhảy ra phá quấy, đã vậy Hàn tổng lại còn có vẻ cưng chiều Hứa Hân Hoa khiến Lý Lệ luôn tìm cách gây khó dễ cho cô.

Hôm nay, Lý Lệ đã phải mất cả tiếng đồng hồ để trang điểm sao cho mình trông đẹp tự nhiên để tới phuòng Hàn tổng



Khi đang mang một sấp tài liệu tâm trạng vui vẻ tiến về phòng chủ tịch. Lý Lệ thấy Hứa Hân Hoan cũng đang muối vào phòng chủ tịch, tay cô còn cầm một tách cà phê đang còn bốc khói nghi ngút, hai mắt Lý Lệ hiện lên một tia tàn nhẫn .

Vốn dĩ là người không thích đi gây sự nên Hồ Tuyết Liên nhìn thấy Lý Lệ liền nhường cô ta vào trước.

Nhưng thật không ngờ Lý Lệ không biết điều mà va vào cô, muốn hất tách cà phê lên người cô. May mà thân thủ của cô tốt nên không bị tách cà phê nóng hổi đổ vào người.

Nhưng tay cầm tách cà phê của cô thì không tránh khỏi, bây giờ mu bàn tay đã đỏ một mảng.

Nhìn Lý Lệ còn thảm hơn, cô ta bị ngã nằm sấp mặt xuống sàn, cà phê văng cả vào người, bẩn hết quần áo.

Một tiếng hét chói tai vang lên, Lý Lệ đau đớn trừng mắt với cô rồi nhanh chóng thu lại diễn vẻ thảo mai yếu đuối.

Lý Lệ vừa đánh trống vừa la làng kêu cô cố tình va phải vào người cô ta,cô ta bỏng cũng không sao nhưng cà phê làm bẩn hết tập tài liệu quan trọng.

Một đám người nghe thấy tiếng đổ vỡ lại xem có chuyện gì, khi nhìn thấy cảnh này một người trong số họ lên tiếng nói cô cậy được Hàn tổng để mắt mà không xem ai ra gì.

Rồi cùng vào hùa với Lý Lệ bắt nạt cô, bắt cô phải quỳ xuống xin lỗi Lý Lệ.

Cô không làm sai gì cả, chả sợ gì nên cứ đứng ở đấy xem Lý Lệ cùng bọn họ có thể làm ra trò gì.

Thấy cô đứng im bất động cũng không thèm xin lỗi, hai cấp dưới thân cận của Lý Lệ tiến đến tính ghì cô quỳ xuống nhận lỗi. Điều quá đáng hơn cả là không ai ở đây ra can ngăn họ mà chỉ chờ xem kịch vui.

Họ đùa đấy ư, còn tính bắt cô quỳ, cô đâu phải kẻ ngốc ai muốn làm gì thì làm nấy. Hồ Tuyết Liên cô đâu còn cần phải giả vờ yếu đuối như trước kia nữa đâu, bây giờ cô đã là chính cô nên cần làm những việc mà cô muốn làm.

Hai người đó tiến đến cầm hai tay cô , nhúi mạnh vào vai bắt cô quỳ ,Hồ Tuyết Liên đạp một đạp khiến một người văng ra xa mấy mét, đập vào tường không thể đứng dậy nổi. Người còn lại cô bẻ ngược tay rồi đẩy ra xa, va vào bình hoa ở gần cửa sổ khiến bình hoa vỡ tan , tiếng đổ vỡ vang lên xoang xoảng.



Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Hàn Vân Phong và Chu Thuần đang bàn công việc cũng phải dừng lại ra xem.

Một màn trước mắt khiến Hàn Vân Phong cảm thấy không thoải mái. Đã thế Lý Lệ còn đứng trước mặt anh hai hàng nước mắt đã chảy thành sông tố cáo Hồ Tuyết Liên ỷ thế hiếp người, hai đồng nghiệp muốn tiến lên nói lý còn bị cô hành hung.

Khi nhìn thấy Hồ Tuyết Liên đang tức giận đứng ở đó, bàn tay lại đang sưng đỏ khiến anh đau nhói trong lòng.

Không nói hai lời, Hàn Vân Phong sai Chu Thuần làm rõ chuyện này rồi nắm tay Hồ Tuyết Liên kéo vào phòng đóng cửa lại.

Anh để cô ngồi xuống ghế sô pha còn mình thì vội vã đi tới tủ thuốc tìm thuốc để bôi cho cô.

Hàn Vân Phong nắm lấy tay cô cẩn thận tỉ mỉ bôi từng chút từng chút một. Sợ cô đau anh còn dùng miệng thổi.

Hành động này của anh khiến cô cảm nhận được hơi ấm của tình thân mà bấy lâu nay cô không hề cảm thấy. Cô bỗng nhớ tới người ba quá cố của mình, ông cũng yêu thương cô như thế.

Từ khi ông mất đã không còn ai quan tâm , chăm sóc cô như vậy nữa. Dù có đau đến đâu , khó khăn đến cỡ nào thì một mình cô cũng phải cắn răng chịu đựng.

Hàn Vân Phong ngẩng mặt lên thấy hai mắt cô đã đỏ hoe, nước mắt trực trào như muốn tuôn rơi ngay lập tức khiến anh không biết phải làm sao. Hàn Vân Phong luống cuống nói.

- Anh làm em đau sao, anh xin lỗi , anh sẽ cẩn thận hơn.

Hồ Tuyết Liên thu lại cảm xúc, rút tay lại tự làm những việc còn lại rồi nói.

Hàn tổng , cảm ơn anh đã quan tâm. Chút vết thương nhỏ này không cần anh phải bận tâm.

Dứt lời cô xoay người về văn phòng của mình

...............hết chương 28..................
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.