Anh cười cay đắng, ruốt cuộc là cô vẫn không tin anh . Thấy cô bước đi ra ngoài cửa, Hàn Vân Phong tuyệt vọng hét lên.
-Có thể cho anh nhìn thấy mặt em một lần được không ? Chỉ một lần này thôi.!
- Không thể !
- Vì sao ?
-Vì anh không xứng !
Hứa Hân Hoan nói nhưng đầu không ngoảnh lại đi thẳng ra ngoài.
Bỏ lại anh cùng Hứa Lưu Ly ở trong phòng.
Hàn Vân Phong thầm cười cay đắng .'Yêu cô mà ngay cả mặt mũi của cô cũng không biết, có phải rất nực cười lắm sao, tình yêu của anh dành cho cô nhiều như thế tại sao cô không cảm nhận được cơ chứ !'
Hứa Lưu Ly thấy anh như vậy thì nhẹ nhàng tiến tới,ôm cổ anh từ phía sau, ngực dán chặt vào lưng anh mà cọ cọ.
!!!Hàn Vân Phong tuy đã trúng xuân dược nhưng anh vẫn còn sót lại một chút lý trí, anh đẩy mạnh Hứa Lưu Ly ra rồi chạy thẳng vào phòng tắm xả nước.
Cái lạnh buốt của nước đã làm anh dịu đi phần nào ngọn lửa dục vọng trong lòng. Hàn Vân Phong cứ ngâm mình trong nước lạnh như thế hơnm một tiếng đồng hồ rồi mới bước ra .
Bên ngoài phòng tắm, Hứa Lưu Ly bị Hàn Vân Phong đẩy ngã xuống đất ê cả mông, khi cô ta đứng dậy thì anh đã vào nhà tắm khóa trái cửa.
Cho nên cô ta chỉ đành đứng ở ngoài cửa mà nói những lời lẽ thô tục bẩn thỉu mời gọi chẳng khác gì một ả gái làng chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-han-tong/3066783/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.