Hứa Hân Hoan quay đầu lại . Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta ra lệnh cho thuộc hạ.
- Cô ta nói nhiều quá, từ nay về sau ta không muốn nghe thấy giọng nói này ở trên đời nữa. Làm xong thì đưa cô ta cùng Trần Hồng Tuyết bán đến Đông Nam Á phục vụ khách.
Hứa Lưu Ly nghe tới đây thì kêu gào trong tuyệt vọng
- Hứa Hân Hoan , cô là đồ ăn cháo đá bát, cái đồ ăn cây táo rào cây sung, cô sẽ chết không chốn dung thân. Thật uổng công ba tôi thương yêu cô như vậy.
Hứa Hân Hoan từ từ quay lại, ánh mắt thù hận tiến tới gần như thần chết đến đòi mạng.
'' Tôi làm sao ? Đừng tưởng rằng tôi không biết những chuyện cô và mẹ cô đã làm khi ba Hứa tôi qua đời. Những lời nói khi nãy phải dành cho cô mới đúng.
Chuyện cô cố tình không nghe điện thoại của bác sĩ khiến ba tôi không được cứu chữa kịp thời.
Chuyện mẹ cô cùng nhân tình mưu sát ba tôi, đừng tưởng tôi không biết.
Tôi đã nói là cho cô với mẹ cô ra nước ngoài đoàn tụ, cô không nghe rõ sao ???''
Hứa Hân Hoan đạp một cú , trực tiếp đá phế chân của Hứa Lưu Ly rồi quay lại nhìn đám thuộc hạ
- Các người sao còn không ra tay, cô ta ồn áo quá rồi đấy.
Đám thuộc hạ chứng kiến cảnh khi nãy mà rùng mình, thầm cảm thán cho số phận của Hứa Lưu Ly. Chọc ai không chọc, lại đi chọc ngay chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-han-tong/3066768/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.