Hứa Hân Hoan sai người dọn dẹp chỗ này, vì dù sao đây cũng là hai người bọn họ tự giết hại lẫn nhau nên bên phía cảnh sát cũng chỉ làm thủ tục pháp lý mà thôi.
Trạm Tín cũng biết điều mà cáo lui trước. Ở đây là tranh chấp giang hồ, chuyện này phía cảnh sát không tiện nhúng tay vào.
Lục Tử lúc này hai chân run rẩy quỳ xuống trước mặt Hàn Vân Phong.
-Đại ca, là ...là ...bọn họ dùng tiền mua chuộc tôi, tôi quả thật là có mắt không chòng nên mới phạm phải sai lầm này, mong Đại ca rộng lượng bỏ qua, tha cho tôi một mạng.
Hơi thở lạnh lùng từ người Hàn Vân Phong toát ra khiến không khí dường như đóng băng.
Cũng như Hứa Hân Hoan ,Hàn Vân Phong là người có ơn tất trả, có thù tất báo. Xét về tướng phu thê quả thật hai người này rất xứng đôi.
'' Từ xưa tới nay ta ghét nhất là kẻ phản bội, nếu ngươi đã tự nhận là có mắt không tròng thì ta sẽ lấy cái tròng mắt này của ngươi đi vậy.
Người đâu, lấy đi cái tròng mắt của hắn rồi đánh gãy chân tay ném ra đường cái cho tự sinh tự diệt ''
Ngay tức khắc hai người đàn ông tiến lên lôi Lục Trí xuống dưới, tiếng cầu xin tha mạng nhỏ dần nhỏ dần rồi bặt vô âm tín.
Hứa Hân Hoan thở dài tiến về phía Bạch Uyển cùng Ngô Hiểu Tử lên tiếng.
''Chuyện giang hồ hiểm ác em cũng đã thấy rồi đấy, em là con trai duy nhất của cha, là người kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-han-tong/3066736/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.