Đứng trước câu hỏi này, quả thật cô chưa nghĩ tới.
Cô chỉ nghĩ rằng nó muốn gặp ba thì cứ để cho nó gặp.
Nhưng còn chuyện cô còn sống thì sao??
Hàn gia sẽ đối xử với nó thế nào?
Hồ Tuyết Liên thở dài một hơi.
''Hiểu Tử, chuyện này em hãy đón nó về rồi hỏi ý kiến của nó .
Nó không còn là một cậu nhóc không hiểu chuyện.
Khi gặp được nó, em hãy chuyển lời của chị với nó rằng.
Người Hồ gia ta phải biết đối mặt với mọi việc, phải biết tự lựa chọn con đường tương lai của mình.
Vương Bảo sẽ có sự lựa chọn của chính mình.
chuyện em cần làm là bảo vệ nó mà thôi.''
Hồ Hiểu Tử biết trong lòng chị mình còn yêu hắn ta.
Nhưng cậu không muốn chị mình quay lại vết xe đổ trước kia.
Chị cậu buồn , cậu cũng chẳng vui vẻ gì.
Nhưng chuyện này cậu quả thực rất khó xử.
Gạt đi suy nghĩ trong lòng, việc đầu tiên cậu cần phải làm là đi đón Vương Bảo đã.
Thằng bé còn quá nhỏ để một mình lang thang bên ngoài.
....
Hồ Vương Bảo ngồi trên ghế đá ở gần công viên suy nghĩ kế hoạch hành động sau này.
Cậu bây giờ còn một ít tiền mặt, nhưng một mình cậu thuê phòng là điều không khả thi.
Cậu còn quá nhỏ sẽ gây chú ý, nếu sử dụng thẻ ngân hàng thì rất nhanh cậu Hiểu Tử sẽ tìm thấy.
Mải mê suy nghĩ, sắc trời đã dần chuyển về đêm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-han-tong/3066688/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.