Hồ Tuyết Liên rời khỏi nhà kho đó cùng Hồ Vương Bảo trở về nhà nấu cơm cho cậu ăn.
Dù bây giờ đã khá muộn, nhưng cô vẫn muốn nấu .
Trạm Dực cũng mặt lì tới ăn ké bữa cơm này.
Khi cô xảy ra chuyện anh đang thi hành nhiệm vụ nên không hề biết, khi đó anh đã hối hận vô cùng.
Đáng lẽ ra anh không nên rút lui quá sớm, anh phải cố gắng theo đuổi cô mới phải.
Từ khi biết cô còn sống , anh đã hạ quyết tâm sẽ theo đuổi cô lại từ đầu.
Vẫn là cái vẻ lãng tử khi xưa, anh nói chuyện với Hồ Tuyết Liên một cách cợt nhả.
'' Người đẹp, bao nhiêu năm nay vậy mà không hề liên lạc với tôi.
khiến con tim mỏng manh yếu đuối của tôi tổn thương đến thế nào, người đẹp có biết không ???''
Nhưng đáp lại chỉ là một cái nhìn thẳng thắn từ cô.
- Đừng đùa nữa, tiểu Bảo đang nhìn kìa.
Hồ Tuyết Liên lại không vui vẻ cợt nhả như khi xưa nữa, bây giờ cô đã có con, cô đã khác xưa khiến cho Trạm Tín hơi bất ngờ, .
Cô đã trưởng thành và lạnh..lùng hơn rất nhiều....
Hồ Tuyết Liên nấu vài ba món thường ngày mà Hồ Vương Bảo thích rồi nhanh chóng ngồi xuống bàn cùng ăn cơm.
Tuy bây giờ đã là giữ đêm, ăn tối quả thực không tốt nên cô không nấu cơm mà thay vào đó là một nồi cháo trứng bắc thảo thịt bằm.
Hồ Vương Bảo ngồi vào bàn ăn lấy ăn để khiến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-han-tong/3066627/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.